Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1802: Muốn đi? (1)




“Tuấn Sơn thành này sao lại toát ra cao thủ như vậy, chạy mau, chạy mau.” Ba vị Thần Đế này hướng phương hướng khác nhau, hốt hoảng bỏ chạy.
“Đáng chết!”
Một tiếng rít gào phẫn nộ.
Chủ nhân Ma Tâm hội lại chủ động lao về phía Đông Bá Tuyết Ưng, hắn rốt cuộc thoát khỏi Ngự Phong Tuấn Sơn, ngại là Đông Bá Tuyết Ưng giết Quỷ Diễm Thần Đế quá nhanh, hắn không thể tới kịp.
“Phi Tuyết Thần Đế, ngươi có dám chiến một trận với ta!” Chủ nhân Ma Tâm hội tóc bay múa, bộ dạng như điên cuồng, uy thế ngập trời.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ba vị Thần Đế đã chạy trốn xa xa, quay đầu nhìn về phía chủ nhân Ma Tâm hội, một tay cầm trường thương, nói: “Như ngươi mong muốn!”
Thanh âm còn đang quanh quẩn.
Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng đã mơ hồ, lại lần nữa thi triển Hư Không Ma Trùng thân pháp, hướng trên không bay đi, tay cầm trường thương, đón đánh chủ nhân Ma Tâm hội kia.
“Đến tốt!” Chủ nhân Ma Tâm hội đã sớm nghẹn một bụng lửa, giờ phút này sát khí ngập trời, hắn duỗi đôi bàn tay, vô tận hàn khí hướng Đông Bá Tuyết Ưng bao phủ lại, không gian cũng bị đóng băng từng tấc một, ở ngoài thân chủ nhân Ma Tâm hội cũng ngưng tụ thành một tầng băng sương. Lực lượng băng sương này... Lại so với Bức Sơn chủ bá đạo hơn nhiều.
Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa chạm tới đã mơ hồ cảm thấy không ổn, cảm thấy không thể bị ‘đông lạnh’, lập tức xoay tròn trường thương trong tay.
Ào ào ào.
Trường thương xoay tròn đầu thương, xoay tròn ra từng cái vòng xoáy, từng tầng không gian xoay tròn hướng bốn phía lan ra, tầng tầng ngăn cản hàn khí khủng bố kia! Cái này so với pháp môn bảo mệnh ‘Vạn Giới Độn Hành’ Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước sáng chế đã lợi hại hơn nhiều, hấp thu một số ảo diệu trong《 Vô Giới 》, cộng thêm cảnh giới hiện nay, mới vừa sáng chế một chiêu thương pháp này hiện nay.
Hàn khí băng sương kia trải qua từng tầng suy yếu, lại lan đến chỗ Đông Bá Tuyết Ưng, tuy uy lực vẫn cực lớn, nhưng đối với Đông Bá Tuyết Ưng hồn nguyên luyện thể hơn nữa sở trường hư hóa mà nói, đã có thể xem nhẹ rồi.
“Cái gì.” Chủ nhân Ma Tâm hội biến sắc, Phi Tuyết Thần Đế này thế mà có thể chống đỡ băng sương hàn khí trực tiếp đến trước mặt hắn.
“Vù.”
Đông Bá Tuyết Ưng đánh tới, trường thương xoay tròn trong tay đột nhiên đâm một phát về phía chủ nhân Ma Tâm hội.
Chủ nhân Ma Tâm hội chỉ cảm thấy hư không cũng đang lay động vặn vẹo, hắn có một loại cảm giác, một thương này căn bản không thể né tránh: “Ta cũng không thèm tránh! Diệt cho ta!” Một đôi nắm tay của chủ nhân Ma Tâm hội bùng nổ ra lực lượng hủy diệt, thậm chí nắm tay hiện ra màu đỏ sậm, hai nắm đấm ầm ầm đồng thời hướng phía trước đánh ra, lúc đánh ra nắm tay kịch liệt phóng to, hai nắm tay giống như hai ngọn núi nhỏ, ầm ầm nghiền áp về phía đầu thương.
Đông Bá Tuyết Ưng sớm rõ ràng, chủ nhân Ma Tâm hội này thân thể không tồi, lúc trước phá vỡ hộ thành pháp trận của Tuấn Sơn thành, đó là một bàn tay phình to dài vài dặm, trực tiếp đánh nát hộ thành pháp trận.
Nhưng, Đông Bá Tuyết Ưng ở Tuấn Sơn thành tu luyện đến nay, đã sớm muốn tìm đối thủ thử chiêu một chút!
“Oành!!!”
Trường thương đâm vào trên nắm tay đánh đến giống như hai ngọn núi.
“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng biến sắc, hắn chỉ cảm thấy một lực lượng hung mãnh vô cùng xuyên thấu qua trường thương truyền đến trong cơ thể, mặc dù mình dốc sức hư hóa suy yếu, luồng lực lượng này vẫn tấn công tới tầng tầng lớp lớp, giống như núi lửa hung mãnh, Đông Bá Tuyết Ưng bị đánh kìm không được hướng phía sau bay ngược đi, bay ngược vài trăm thước mới dừng lại.
Sắc mặt hắn có chút khó coi, khẽ mở mồm, ngọn lửa mang theo máu phun ra.
“Thân thể này của ta Thần Đế sơ kỳ, mượn dùng chiêu số huyền diệu, uy lực có thể phát huy mạnh hơn. Cũng có thể nhằm vào chỗ thiếu hụt của kẻ địch sử dụng sát chiêu. Đối phó cùng cấp độ thật ra có thể dễ dàng đánh chết. Mà gặp Thần Đế trung kỳ... Mặc dù chiêu số của hắn ngu xuẩn chút, nhưng vốn là uy thế đủ mạnh, cứng đối cứng, ta vẫn chịu thiệt chút.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.
“Ừm?” Mà chủ nhân Ma Tâm hội đứng ở giữa không trung không nhúc nhích, cũng không chịu nổi tương tự. Một thương kia của Đông Bá Tuyết Ưng thi triển là chính là sát chiêu đối phó ‘Thứ Phong Thần Đế’, không nhìn phòng ngự trực tiếp truyền đến trong cơ thể chủ nhân Ma Tâm hội, dao động mãnh liệt ở trong cơ thể hắn thổi quét lại càng lúc càng lớn, hơn nữa hội tụ đến mức tận cùng còn bùng nổ!
Như ‘thân thể trùng ngàn chân’ của Thứ Phong Thần Đế cũng nổ tung từ bên trong.
Thân thể chủ nhân Ma Tâm hội càng mạnh hơn, là trong ngoài mạnh giống nhau, bên trong nổ tung đánh phá khiến yết hầu chủ nhân Ma Tâm hội thoáng ngọt, một ngụm máu bị hắn mạnh mẽ nuốt vào trong bụng.
“Băng sương hộ thể của ta thế mà không ngăn cản được một chút nào.” Chủ nhân Ma Tâm hội thầm nghĩ, tầng băng sương ngoài thân hắn chính là chiêu số phòng ngự mạnh nhất của bản thân hắn, đối mặt một chiêu này của Đông Bá Tuyết Ưng lại không hữu dụng chút nào. Hắn xem như cảm nhận được chiêu số của phi thăng giả Thần Đế quỷ dị tàn nhẫn.
“Đến tiếp.” Chủ nhân Ma Tâm hội rít gào đánh tới.
“Đến tiếp.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng xông lên.
Một lần này Đông Bá Tuyết Ưng sẽ không ngây ngốc cứng đối cứng, hắn thi triển Hư Không Ma Trùng thân pháp, bóng người mơ hồ, quỷ dị vờn quanh chủ nhân Ma Tâm hội, lấy ưu thế thân pháp lần lượt tập kích! Các loại chiêu số Hư không đạo liên tiếp thi triển, tìm kiếm sát chiêu hữu hiệu nhất đối với chủ nhân Ma Tâm hội này. Mà chủ nhân Ma Tâm hội cũng điên cuồng đón đánh, lần này dưới trướng hắn đã chết mất hai đại Thần Đế, mặc kệ như thế nào, hắn cũng không thể dễ dàng dừng tay.
“Rầm rầm rầm ~~~~ “
Chủ nhân Ma Tâm hội cuồng bạo vô cùng, chung quanh hắn hàn khí băng lạnh tản ra, tay chân thân thể bất cứ một bộ phận nào phát ra công kích lại có lực lượng nóng cháy khủng bố.
“Chết!”
Chủ nhân Ma Tâm hội hoàn toàn điên cuồng, hắn thậm chí hóa thành cao hơn mười dặm, giống như người khổng lồ nguy nga, thậm chí đôi bàn tay đánh ra hướng Đông Bá Tuyết Ưng giống như con kiến, một lần đánh ra, một bàn tay là băng sương, một bàn tay là lửa nóng cháy. Hai tay cùng đánh một lần, sinh ra tiếng vang thật lớn khiến cả Tuấn Sơn thành cũng đang chấn động. Chủ nhân Ma Tâm hội cũng nôn nóng phát điên rồi, thân thể phóng to tuy uy thế của hắn có thể mạnh hơn năm thành, nhưng phương diện tốc độ linh hoạt lại rõ ràng chịu ảnh hưởng, vì thắng lợi, chủ nhân Ma Tâm hội đã đang nghĩ tất cả biện pháp.
...
“Cái này, cái này...”
Nhìn trên bầu trời ‘chủ nhân Ma Tâm hội’ cao hơn mười dặm kia lần lượt giao chiến với Đông Bá Tuyết Ưng, chủ nhân Ma Tâm hội đã bay ra ngoài pháp trận phủ đệ Ngự Phong thị, bởi vì ở trong pháp trận, lúc nào cũng lọt vào lực lượng pháp trận áp chế.
Đám đông cao thủ trong toàn bộ phủ đệ Ngự Phong thị ai cũng run sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.