Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1402: 《Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức》




Như ‘chủ nhân Xích Ngưu cung’ chính là một trong mấy người danh tiếng lớn nhất ngã xuống, Vũ Trụ Thần chết ở trong tay hắn cũng nhiều tới mấy chục vị, Đông Bá Tuyết Ưng liền phán đoán hắn hẳn là cấp độ Thánh Chủ.
Điều này làm Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu, ở Giới Tâm đại lục, cấp số Thánh Chủ, ngã xuống trong lịch sử cũng có mấy người.
Còn sống, sợ sẽ càng nhiều!
“Giới Tâm đại lục thật khủng khiếp.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm.
Tuy đều là nguyên thế giới như hỗn độn hư không, nhưng nội tình sâu hơn quá nhiều, khó trách ‘Nguyên’ lưu lại cơ duyên là để cho mình đám hậu bối này tiến vào Giới Tâm đại lục.
“Giống như ta chuyển thế đầu thai đến Giới Tâm đại lục, hẳn là không chỉ một người nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái.
“Hơn nữa tựa như tiểu quốc không quá an toàn.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng từ trong đó phát hiện nguy cơ.
Nam Vân quốc, nằm ở ‘phía nam Hạ Phong cổ quốc’ trong sáu đại quốc gia cổ, ở phía nam Hạ Phong cổ quốc cho đến ‘Hắc Ngục Âm Hải’ tổng cộng có bốn quốc gia cùng với một đầm lầy khổng lồ.
Đầm lầy đó...
Là hiểm địa ở toàn bộ Giới Tâm trên đại lục cũng tiếng tăm lừng lẫy, nơi này không gian thác loạn, lúc trước còn ở nơi này, có thể một bước đã tới ngoài ức vạn dặm. Cho nên nơi này trở thành địa phương rất nhiều đại ma đầu trốn! Như rất nhiều ma đầu của Hạ Phong cổ quốc trốn ra, còn có ma đầu phương khác của Giới Tâm đại lục địa cũng ở đây hội tụ.
Cho nên nơi này được xưng là ‘Hắc Ma đại trạch’. Bốn quốc gia chung quanh cũng được gọi chung là Hắc Ma tứ quốc.
Hắc Ma đại trạch, sự rộng lớn của đầm lầy không thua gì một quốc gia, nơi này ma đầu vô số, Vũ Trụ Thần cũng có gần mười vị. Là một trong những nơi ma đầu hội tụ tiếng tăm cực lớn ở toàn bộ Giới Tâm đại lục, sáu đại quốc gia cổ muốn diệt trừ bọn họ cũng rất khó.
Như Nam Vân quốc... Có Nam Vân quốc chủ, cho nên bọn ma đầu Hắc Ma đại trạch đến làm hại coi như ít chút.
Như ‘Hỏa Chiếu quốc’ cũng là Hắc Ma tứ quốc, tuy cũng có ba vị Vũ Trụ Thần, nhưng không có sức uy hiếp như Nam Vân quốc chủ, Hỏa Chiếu quốc hầu như thành vườn hoa sau nhà của Hắc Ma đại trạch, ma đầu thường xuyên tàn sát bừa bãi, các thành trì bị diệt cũng thường gặp. Thậm chí Hỏa Chiếu quốc chủ cũng chỉ có thể chịu đựng... Bởi vì Hỏa Chiếu quốc chủ một đời trước chính là chết ở trong tay ma đầu Hắc Ma đại trạch.
Nam Vân quốc tuy tốt hơn nhiều, nhưng vẫn có chút chém giết với Hắc Ma đại trạch, chỉ là cấp độ Vũ Trụ Thần không dễ dàng động thủ mà thôi.
“Nguy cơ bốn bề.” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ lắc đầu.
Quốc gia, đều là dựa vào thực lực đánh ra.
Như Hắc Ma tứ quốc ‘Câu Tuyết quốc’ cũng có năm vị Vũ Trụ Thần, thực lực cũng rất mạnh, Câu Tuyết quốc chủ càng là hạng người cực kỳ điên cuồng, đối mặt quốc gia cổ cũng không nguyện ẩn nhẫn, trước sau từng chiến với ba đại quốc gia cổ! Tuy quốc gia mình tử thương vô số, nhưng bởi vì bản thân Câu Tuyết quốc chủ bảo mệnh đủ lợi hại, Câu Tuyết quốc vẫn tồn tại như cũ.
“Thật sự rất giỏi, từng chém giết với ba đại quốc gia cổ, Câu Tuyết quốc quốc gia hạng hai bực này còn có thể sừng sững đến nay.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái.
Nam Vân quốc chủ và Câu Tuyết quốc chủ đều xem như tuyệt thế bá chủ.
Nhưng Nam Vân quốc chủ ôn hòa hơn nhiều, giao hảo khắp nơi, truyền bá rộng rãi tuyệt học của mình, trong sáu đại quốc gia cổ hắn cũng vô số đệ tử. Cho nên Nam Vân quốc là tương đối ổn định nhất.
...
Đông Bá Tuyết Ưng buông điển tịch, trong lòng có quyết định: “Từ điển tịch ta xem những ngày qua, tuyệt học thích hợp ta tu hành nhất, chính là 《 Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức 》.”
Nam Vân thánh tông, một trong mười đại tông phái của Giới Tâm đại lục.
Phải biết rằng Vũ Trụ Thần cấp độ Thánh Chủ cũng có một số, Nam Vân thánh tông vẫn có thể đứng hàng ngũ mười đại tông phái, tự nhiên khó lường.
Nam Vân thánh tông có thể có uy danh như thế, là vì Nam Vân quốc chủ sáng chế một môn tuyệt học ——《 Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức 》, nó tiếng tăm to lớn, nhắm chừng trên Giới Tâm đại lục tu hành thực lực mạnh chút đều sẽ biết được một môn tuyệt học này. Ở Nam Vân quốc, càng là hầu như mỗi người đều biết.
“Ta kích phát chính là hư không huyết mạch, trên hư không ta tích lũy cũng coi như sâu.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, “《 Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức 》này chính là một môn tuyệt học loại hư không.”
Hư không.
Thời gian và không gian, là bất cứ một tu hành giả nào cũng rất sớm có thể cảm nhận được, chỉ cần là Chân Thần, cũng có thể thao túng thời gian không gian trên trình độ nhất định. Đối với Giới Tâm đại lục Chân Thần vô số... Một môn tuyệt học loại hư không nhập môn vẫn rất dễ dàng, hơn nữa uy lực lớn, tu hành đến chỗ cực sâu cũng có thể sớm nắm giữ thuấn di.
Cho nên 《 Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức 》 trên tiên thiên đã có tiềm lực truyền lưu rộng.
Đương nhiên, tuyệt học loại hư không cũng rất nhiều, nó truyền lưu rộng, nguyên nhân căn bản vẫn là tu hành tương đối đơn giản!
...
Bên hồ, Hỏa Liệt hầu đang thả câu.
Đông Bá Tuyết Ưng cưỡi Hắc Lưu Vân Tê nhanh chóng đến, mà Điền lão cùng với các thân vệ khác đều ở xa xa nhìn. Đông Bá Tuyết Ưng nhảy xuống, liền nói: “Hầu gia, ta ở tàng thư lâu đã đọc không ít điển tịch, đã nghĩ xong tu hành cái gì.”
“Ồ? Ngươi tính tu hành cái gì?” Nam tử tóc đỏ Hỏa Liệt hầu cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
“《 Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức 》!” Đông Bá Tuyết Ưng không chút do dự.
“Đây là tuyệt học nổi tiếng nhất Nam Vân quốc ta, cũng là quốc chủ sáng chế, nhưng thích hợp có thiên phú phương diện hư không.” Hỏa Liệt hầu nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
Hư không quanh thân Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên chấn động, xuất hiện vô số gợn sóng hư không.
Hỏa Liệt hầu thấy thế mắt sáng lên: “Ha, ngươi kích phát là huyết mạch loại hư không, vậy không có vấn đề, ở Nam Vân quốc ta, tu hành 《 Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức 》 có rất nhiều, nhưng tu hành dễ dàng, thật sự đạt tới cảnh giới cực cao thâm vẫn là cực ít cực ít. Ngươi cũng phải dốc lòng tu hành, may mà trong hầu phủ của ta còn có nhiều người tu hành Nam Vân Thánh Thập Nhị Thức.”
Đông Bá Tuyết Ưng đương nhiên biết.
Bản thân hắn chính là người Nam Vân quốc, lại là kích phát huyết mạch hư không này, mình vốn có tích lũy về hư không. Lúc này mới lựa chọn môn tuyệt học này! Tuy tuyệt học này tu hành tương đối dễ, nhưng cũng chỉ là tương đối... Con đường tu hành chung quy nhấp nhô, nhưng muốn đạt tới Hợp Nhất Cảnh tầng tám... Độ khó chỉ sợ cũng tương đương với hỗn độn hư không bên kia nơi mình tới Hợp Nhất Cảnh tầng bảy. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng cũng không để ý, dù là đi con đường quy tắc ảo diệu, mình cũng có lòng tin sáng chế cấp độ tầng chín.
“Ngươi hiện tại muốn đi học?” Hỏa Liệt hầu hỏi.
“Học.” Đông Bá Tuyết Ưng nói ngay.
“Được, đi, ta mang ngươi đi Nam Vân thánh điện.” Hỏa Liệt hầu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.