Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1376: Mượn đao




Bọn họ nhất mạch này... Thật ra bản thân bảo mệnh đã lợi hại, Xích Mi sơn chủ hắn bảo mệnh tính là rất yếu, nhưng nếu thành tựu Vũ Trụ Thần, cũng có thể đạt tới hư hóa cực hạn! Hơn nữa còn có phân thân thuật, có thể phân hoá ra chín đại phân thân, đến lúc đó hắn đánh lén ám sát chỉ sợ cũng có thể uy hiếp những Vũ Trụ Thần tầng thứ hai, thủ đoạn cũng có thể xưng là viên mãn.
Nhưng chín đại phân thân và hư hóa cực hạn, ở ‘trước hỗn độn hư không đại phá diệt’ vẫn phải ngã xuống! Nhưng hắn có sư phụ hỗ trợ, có thể tránh được hạo kiếp cuối cùng đấy.
“Thật sự là một tên ngu xuẩn, chỉ biết bảo mệnh, thực lực cũng yếu tới như vậy, về phần hỗn độn hư không đại phá diệt, đến lúc đó cầu sư phụ không phải được rồi?” Xích Mi sơn chủ âm thầm nói.
Mà Vạn Giới lâu chủ lại nhận định... vẫn nên dựa vào chính mình.
Vạn Giới lâu chủ tuy cũng ích kỷ lạnh lùng, nhưng không có dã tâm quá lớn.
“Ngươi sợ chết, hiện tại lại hỏng chuyện tốt của ta.” Xích Mi sơn chủ có chút sốt ruột.
Đông Bá Tuyết Ưng không chết, các Vũ Trụ Thần há sẽ cầu hắn tìm kiếm sào huyệt cấp Kim Giáp?
“Sư huynh, ta muốn liên hệ sư phụ.” Xích Mi sơn chủ nói.
“Liên hệ sư phụ?” Vạn Giới lâu chủ kinh ngạc.
“Phải.” Xích Mi sơn chủ gật đầu, “Không thể mặc kệ Đông Bá Tuyết Ưng này còn sống, hắn còn sống, đến lúc đó Phá Giới Truyền Tống Thuật sẽ càng ngày càng nhiều, nói không chừng ngày nào đó, phân thân thuật hắn cũng có thể nghiên cứu ra.”
“Vậy ngươi liên hệ đi.” Vạn Giới lâu chủ nói, trong lòng hắn cũng hiểu suy nghĩ chân thật của sư đệ mình, chỉ sợ vẫn là vì chút Nguyên Giới Thạch kia. Hắn biết sư đệ tâm cao khí ngạo, khác hắn không có dã tâm gì, sư đệ Xích Mi sơn chủ vẫn là rất có dã tâm.
Xích Mi sơn chủ gật đầu.
Sư huynh đệ hai người đều có cách liên hệ sư phụ bọn họ, nhưng đối mặt sư phụ, Xích Mi sơn chủ vẫn rất kính sợ.
Bởi vì khác với sư huynh, sư huynh không dựa vào sư phụ, cũng tiêu diêu tự tại. Hắn rất nhiều phương diện đều cầu sư phụ, cho nên tự nhiên càng thêm dỗ sư phụ hơn.
“Ào”
Chung quanh tràn ngập dao động vô hình, chí cao quy tắc tránh lui.
Một bóng người trong suốt hiện ra, chính là một cái bóng trong suốt đầu chim thân người, thanh âm cũng quanh quẩn chung quanh: “Vạn Giới, Xích Mi, hai người các ngươi tìm ta?”
“Sư phụ.” Vạn Giới lâu chủ rất cung kính hành lễ, ân truyền đạo, người dẫn đường, đối với sư phụ hắn tự nhiên cung kính.
“Sư phụ, trong hỗn độn hư không này của chúng ta có một kẻ tên Đông Bá Tuyết Ưng, hắn thế mà có thể thi triển Phá Giới Truyền Tống Thuật. Hắn thi triển ảo cảnh khắp nơi, con hoài nghi hắn là dựa vào ảo cảnh từ trong hàng đệ tử con cùng Vạn Giới sư huynh điều tra ra phương pháp tu hành cơ sở, rồi sau đó...” Xích Mi sơn chủ lập tức bắt đầu kể.
Bóng người trong suốt sau khi nghe xong rất lạnh nhạt nói: “Giết? Muốn giết các ngươi cứ giết đi! Cái này không cần hỏi ta.”
“Sư huynh hắn ám sát thất bại, chúng con tạm thời cũng không có biện pháp.” Xích Mi sơn chủ nói.
“Ta ở một hỗn độn hư không này lọt vào áp chế, cũng không có cách nào giúp các ngươi. Nếu không có việc khác, vậy ta đi đây.” Bóng người trong suốt lạnh lùng nói.
Xích Mi sơn chủ do dự đôi chút, không dám khuyên thêm nữa.
Hắn biết rõ tính tình sư phụ mình, sư phụ đã không đáp ứng, như vậy khuyên bảo sẽ khiến sư phụ mất hứng. Hắn có thể đem sư phụ dỗ vô cùng cao hứng, tự nhiên đã sớm thăm dò tính cách sư phụ.
“Con và sư huynh nghĩ cách tiếp, cung tiễn sư phụ.” Xích Mi sơn chủ lập tức cung kính hành lễ, cuối cùng hắn còn nhấc lên sư huynh, tỏ vẻ chuyện này là ý tưởng của sư huynh đệ hai người.
“Cung tiễn sư phụ.” Vạn Giới lâu chủ cũng nói. Hắn trái lại lạnh nhạt, bị sư đệ lợi dụng, hắn cũng rất tùy ý.
Thực lực khác nhau, tâm tính cũng khác nhau.
Vạn Giới lâu chủ là thật sự có thể lạnh nhạt nhìn hỗn độn vũ trụ tiêu tan, cho nên đối với chút tâm tư nhỏ của sư đệ cũng chỉ cười mà bỏ qua.
“Tu hành cho tốt, sớm đi thành tựu Vũ Trụ Thần.” Bóng người trong suốt phân phó một câu, liền tiêu tán không dấu vết.
Một mảng hoang dã này lại chỉ còn lại có Vạn Giới lâu chủ và Xích Mi sơn chủ.
“Sư đệ, sư phụ ở hỗn độn hư không này lọt vào áp chế, cũng không có cách nào cả. Ta cũng không giết được Đông Bá Tuyết Ưng.” Vạn Giới lâu chủ nói xong, liền trực tiếp tiêu tán.
Xích Mi sơn chủ cô tịch đứng ở trên hoang dã, sắc mặt âm trầm.
“Không có biện pháp? Bị hỗn độn hư không áp chế? Lão khọm! Cũng quá keo kiệt, ban cho một món bí bảo lợi hại loại hư không, ta không tin không giết được Đông Bá Tuyết Ưng kia.” Xích Mi sơn chủ âm thầm tức giận, hắn biết rõ nội tình sư phụ mình sâu cỡ nào, mặc dù lọt vào hỗn độn hư không áp chế, thật muốn giết Đông Bá Tuyết Ưng thì vẫn có cách.
Chỉ là có muốn trả giá đủ cao hay không mà thôi.
Hiển nhiên, một tiểu tử Hỗn Độn cảnh, sư phụ hắn lười tiêu phí khí lực. Hơn nữa sư phụ hắn quá cao ngạo, mặc kệ là Đông Bá Tuyết Ưng từ Cửu Vân đế quân nơi đó học được một chút, hay là căn cứ phương pháp cơ sở thôi diễn ra một chút, hắn đều không để trong mắt.
Bởi vì hắn nhất mạch truyền thừa này bác đại tinh thâm, hắn căn bản không tin Đông Bá Tuyết Ưng ở dưới tình huống không được truyền thừa, có thể thôi diễn ra bao nhiêu! Dù sao lúc trước Cửu Vân đế quân đến chết, cũng chưa thôi diễn ra phân thân thuật! Phải biết rằng, Phá Giới Truyền Tống Thuật, phân thân thuật... Đều chỉ là cơ sở nhất mạch này của hắn mà thôi, ngay cả Xích Mi sơn chủ cũng biết phân thân thuật.
...
Đông Bá Tuyết Ưng lọt vào ám sát, trực tiếp truyền tống trở về Thái Hư thiên cung.
Trong Thái Hư thiên cung, Hư Không thuỷ tổ, Vu Tổ hai người bọn họ đều có hóa thân nán lại ở chỗ Đông Bá Tuyết Ưng, nghiên cứu lân giáp Mạch Cổ tướng quân lưu lại nọ. Dùng lời của Hư Không thuỷ tổ nói: “Quá huyền diệu, trên lân giáp này ẩn chứa hư hóa quá ngắn gọn. Ta nếu có thể nghiên cứu thấu, có lẽ ta ở trên hư không còn có thể tiến thêm một bước.” Hắn hiển nhiên rất si mê.
Về phần Vu Tổ? Thì thích nghiên cứu tất cả vật thần bí, ‘Hư hóa cực hạn’? Vu Tổ đương nhiên phi thường khát cầu, hắn cũng hy vọng đem bí văn của lân giáp này khắc vào thân thể của mình, để mình cũng có thủ đoạn hư hóa cực hạn, đến lúc đó hắn đối mặt Thánh Chủ sẽ càng thêm tự tin hơn.
“Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi tìm hiểu thế nào?” Hóa thân Vu Tổ nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng đi tới, nhiệt tình hô.
“Có chút thu hoạch.” Đông Bá Tuyết Ưng đi qua.
Vu Tổ là phi thường thích trao đổi với Đông Bá Tuyết Ưng.
Lần ám sát này khiến Đông Bá Tuyết Ưng nghĩ lại rất nhiều, thậm chí cũng hạ lệnh, bảo con cái thê tử không được hắn cho phép, tạm thời đừng rời khỏi Thái Hư thiên cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.