Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1345: Vũ Trụ Thần (2)




“Thật không ngờ đụng phải một vị Vũ Trụ Thần, nhưng, cũng tính là phát hiện một con cá lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng không chần chờ nữa, chỉ một ý niệm, hư không bên cạnh bắt đầu vặn vẹo, hắn cũng lập tức cất bước liền đi vào trong đó, biến mất ở trong hư không vặn vẹo.
“Chạy trốn cự ly xa?”
Quái vật khổng lồ phẫn nộ, nhưng cũng nháy mắt lặng yên không một tiếng động rời đi. Bởi vì hắn hiểu, đã bại lộ, như vậy tin tưởng rất nhanh sẽ có tu hành giả Vũ Trụ Thần chạy đến.
Không đến thời gian một nhịp thở.
Hư không chung quanh lại lần nữa chấn động vặn vẹo, nam tử một thân đồ đen tóc lục xuất hiện, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn quét chung quanh, chính là Hư Không thuỷ tổ được Đông Bá Tuyết Ưng đưa tin chạy tới.
Hắn xem như có thể chạy tới nhanh nhất!
Vũ Trụ Thần khác muốn chạy tới, đều phải mời Hỗn Độn cảnh khác hiểu được truyền tống cự ly xa hỗ trợ, ‘Nguyệt Phượng quốc’ cũng không phải địa điểm gì đặc thù, không có kí hiệu không gian, Hỗn Độn cảnh hỗ trợ truyền tống đều sẽ có sự lệch lạc lớn. ‘Đưa tin’ ‘mời người hỗ trợ truyền tống’ ‘Có sự lệch lạc lớn lại chạy đi’ hao phí thời gian quá dài.
Hư Không thuỷ tổ hiểu được ‘đại na di cự ly xa’, là có thể đến nhanh nhất, nhưng vẫn muộn, kẻ địch bỏ chạy quá nhanh.
Thật ra Hư Không thuỷ tổ cũng hiểu, lấy năng lực chạy trốn của đám ‘Vương’ Hủy Diệt Ma Tộc, hắn cho dù có thể đuổi kịp, cũng không chặn lại được.
“Đáng chết.”
Hư Không thuỷ tổ nhìn phía dưới, phía dưới đại địa mênh mông ức dặm đều bị lan đến, không có bất cứ sinh linh nào may mắn còn tồn tại. Nhìn một mảng tàn phá, Hư Không thuỷ tổ là tràn ngập thương hại đối với sinh linh bình thường, cũng rất đau lòng.
“Hủy Diệt Ma Tộc chết tiệt.” Trong mắt Hư Không thuỷ tổ cũng có sát khí.
Một mảng đại địa hoang vu, xa xa là dãy núi liên miên, có tông phái ở trong đó.
Nguyệt Phượng quốc chủ xuất hiện trên mảnh đất này, một mình hành tẩu, lông mày khẽ nhíu, nói nhỏ: “Thế mà bị phát hiện?”
Ẩn núp vào ‘Vương’ nhóm.
Lần đầu tiên, bị phát hiện!
“Sao lại khéo như vậy, Đông Bá Tuyết Ưng kia đột nhiên thi triển ảo cảnh, bao phủ toàn bộ Nguyệt Phượng quốc, vừa vặn cũng bao trùm ta?” Nguyệt Phượng quốc chủ nói thầm, Đông Bá Tuyết Ưng đến quá đột ngột,
Vừa tới đã thi triển ảo cảnh, hắn ngay cả né tránh cũng không kịp. Huống chi dưới tình hình chung hắn cũng không thèm né tránh Hỗn Độn cảnh.
Hắn tin tưởng lấy thủ đoạn che dấu khí tức của hắn, sẽ không bại lộ mới đúng!
Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại thi triển ảo cảnh! Tất cả sinh linh nhỏ yếu khác đều lâm vào ảo cảnh, hắn đường đường Vũ Trụ Thần, tự nhiên sẽ không lâm vào ảo cảnh, nhưng cũng bởi vậy bại lộ!
“Đột nhiên thi triển ảo cảnh, chẳng lẽ ta lộ ra sơ hở gì, hắn cố ý đến tra xét? Không đúng! Nếu ta lộ ra sơ hở, sẽ không là hắn đến tra xét, mà là một đám Vũ Trụ Thần bày ra thiên la địa võng.” Nguyệt Phượng quốc chủ lắc đầu.
“Nếu không biết ta ở đó, vì sao thi triển ảo cảnh?”
“Chẳng lẽ, Đông Bá Tuyết Ưng này là đang tu hành? Thí nghiệm chiêu số của hắn?” Nguyệt Phượng quốc chủ đoán.
Hắn cảm thấy điều này rất có khả năng.
Bởi vì tu hành giả hành tẩu khắp nơi, tìm hiểu ‘đạo’ của mình là rất bình thường, Đông Bá Tuyết Ưng thi triển ảo cảnh đối với toàn bộ sinh linh của một quốc gia nghiệm chứng chiêu số cũng rất bình thường.
“Ta cũng quá xui xẻo, thế này cũng bị hắn gặp may mắn hiện.” Nguyệt Phượng quốc chủ rất khó chịu, toàn bộ ‘Vương’ đều từng tới thế giới tu hành giả, hắn lại là người đầu tiên bị phát hiện.
Hư Không Bảo, trong một cung điện ẩn bí.
Rất nhiều Vũ Trụ Thần của phe tu hành giả đều ở đây, nhưng phần lớn đều chỉ là hóa thân, giờ phút này mỗi người bọn họ đều nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
“Hủy Diệt Ma Tộc cấp độ Vũ Trụ Thần? Ngươi xác định?” Đao Hoàng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
Tuy mấy vị Vũ Trụ Thần liên tiếp đi chỗ Nguyệt Phượng quốc điều tra, cũng biết trước đó quả thực có chiến đấu khủng bố xảy ra. Nhưng bởi vì thời gian bị quấy nhiễu căn bản không thể tra xét tình hình lúc trước giao chiến, bọn họ chỉ có thể hỏi Đông Bá Tuyết Ưng.
“Khẳng định là Vũ Trụ Thần.”
Đông Bá Tuyết Ưng trịnh trọng nói.
Mạnh tới mức như vậy.
Cho dù là Hắc Đế, Hỗn Độn điện chủ, cũng không thể mang đến cho mình bao nhiêu áp lực. Mà quái vật khủng bố kia lại là khiến mình có cảm giác tử vong uy hiếp.
“Đây là bộ dáng chân thật của quái vật đó.” Đông Bá Tuyết Ưng vung tay lên, giữa không trung bên cạnh lập tức bắt đầu hiện ra cảnh tượng, chính là bộ dáng một con quái vật xấu xí đó, thân thể giống như kén tằm, đầu cũng xấu xí, còn có mười hai cái tay, toàn thân thân thể bao gồm bàn tay to đều có lân giáp rậm rạp màu bạc.
“Đây là quái vật hóa thành bộ dáng Nguyệt Phượng quốc chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, bên cạnh lại hiện ra một bộ dáng hình người.
“Là hắn?”
“Lần trước tấn công tường lũy không gian, hắn còn ra tay.”
Đao Hoàng, Ma Sơn thủy tổ mỗi người nhất thời biến sắc.
Bọn họ đều từng giao thủ, cho nên rất xác định lần trước tấn công, một Vũ Trụ Thần này quả thật là một vị ‘Vương’ trong phe Hủy Diệt Ma Tộc, về sau ‘Quân Đế’ thực lực rất mạnh xuất hiện, các vương khác không cần ra tay nữa, chỉ là ngẫu nhiên ra tay hỗ trợ, liền dễ dàng lui đi.
“Ở trong quá trình rút lui, hắn quả thực không ra tay nữa.”
“Lúc rút lui, gã gọi là Quân Đế kia xuất hiện, có vài vị vương không ra tay nữa.”
“Hắn hiện tại xuất hiện ở Thất Tinh Hải thánh giới?”
Một đám Vũ Trụ Thần ở đây sắc mặt ai cũng trịnh trọng.
Xác định, trong Hủy Diệt Ma Tộc lẻn vào quả thực có tồn tại cấp độ Vũ Trụ Thần, cái này cũng coi như một thu hoạch, dù sao lúc trước đều chỉ là đoán. Nay hoàn toàn xác định! Nhưng làm bọn họ có chút không muốn tin tưởng là, một trong các vị ‘Vương’ lần trước tấn công tường lũy không gian, thế mà xuất hiện ở Thất Tinh Hải thánh giới.
Đã chứng minh một điểm đối phương đã lặng yên không một tiếng động xuyên qua tường lũy không gian.
“Tại sao có thể như vậy?” Trong lòng các vị Vũ Trụ Thần phe tu hành giả ở đây đều có muôn vàn tư vị, tuy mơ hồ có phán đoán, nhưng hiện tại xác định, lần trước tấn công đối phương đã chạy ra! ‘Tường lũy không gian’ căn bản không thể phòng ngự được đối phương, điều này làm bọn họ có chút không thể tiếp nhận. Bởi vì tường lũy không gian theo bọn họ thấy đã đủ hoàn mỹ.
“Đông Bá, ngươi lần này làm tốt lắm, để chúng ta xác định, quả thực có Vũ Trụ Thần của Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp. Tường lũy không gian cũng thực sự tồn tại lỗ hổng.” Vu tổ lại nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, “Ngươi còn có phát hiện khác hay không?”
“Chưa có.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Ta lúc ấy không dám nán lại thêm, lập tức bỏ chạy.”
“Ừm, có thể ở trong thời gian ngắn có thu hoạch như thế đã rất không tệ, ngươi tiếp tục đi truy tra đi.” Vu tổ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.