Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1282: Sinh mệnh chân thật? (2)




Lúc Hình Hỏa Tuân Nhất đi cầu kiến, Đông Bá Tuyết Ưng lại đã ra ngoài đi ăn mỹ thực. Đao Hoàng thành rất nhiều tửu lâu, các cổ tu thiên phú am hiểu trù nghệ, mỗi người làm mỹ thực đều khiến Đông Bá Tuyết Ưng đại cao thủ như vậy than thở không thôi. Tự nhiên thường xuyên đi từng chỗ ăn tươi.
“A.” Đông Bá Tuyết Ưng liếc một cái nhìn thấy thiếu niên áo vàng yên lặng chờ ở cửa phủ đệ.
Làm sư phụ đại hội, các tu hành giả thiên tài đến cầu kiến, tìm kiếm chỉ điểm là rất thông thường, đối với điều này các sư phụ đại hội bình thường cũng sẽ không từ chối. Mượn dùng chỉ điểm, cũng có thể quan sát kĩ thêm các tu hành giả thiên tài.
Chỉ là, Hình Hỏa Tuân Nhất tới bái kiến?
“Ra mắt trưởng lão.” Thiếu niên áo vàng lập tức cung kính hành lễ.
“Hình Hỏa Tuân Nhất? Vào đi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười.
“Vâng.” Thiếu niên áo vàng nhu thuận biết lễ, mặt ngoài nhìn không ra chút vấn đề.
Sau khi hai người tiến vào động phủ, ở trong sân Đông Bá Tuyết Ưng ngồi xuống, mà Hình Hỏa Tuân Nhất ngoan ngoãn đứng ở một bên.
“Phụ thân ngươi đã nói chuyện của ngươi với ta.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thẳng.
“Trưởng lão có biện pháp không?” Hình Hỏa Tuân Nhất nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
“Thử trước một chút đi.”
Đông Bá Tuyết Ưng cười.
Hình Hỏa Tuân Nhất liền cảm giác nụ cười của Đông Bá Tuyết Ưng trước mắt đang phóng đại... sau đó liền hoàn toàn bị lạc.
Hắn tiến vào thế giới ‘Định Giới Thạch’, là làm chủ nhân thế giới ảo cảnh, cho nên có thể bảo trì tỉnh táo. Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này thi triển ảo cảnh, Hình Hỏa Tuân Nhất trong nháy mắt đã bị lạc.
“Xem có thể mượn dùng ảo cảnh, thay đổi hắn hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, “Mặc dù có đầu sỏ Hỗn Độn cảnh khác am hiểu ảo cảnh từng ra tay, nhưng những đầu sỏ Hỗn Độn cảnh đó đều là cổ tu, ở trên thao túng đối với ảo cảnh, sợ không tinh tế như ta.”
Chính hắn cũng kiêm tu cổ tu.
Như thế giới ảo cảnh trong ‘Chu Yểm truyền thừa’ đều là sớm định sẵn, cho nên có thể không ngừng đánh sâu vào, nhưng ở trên thao túng tinh diệu còn kém chút.
...
Đông Bá Tuyết Ưng ngồi ở nơi đó, thưởng thức rượu trái cây, ở bên Hình Hỏa Tuân Nhất ngây ngốc ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, hoàn toàn đắm chìm ở trong ảo cảnh.
Đảo mắt một canh giờ trôi qua.
Thế giới chân thật trôi qua một canh giờ, nhưng thế giới ảo cảnh, Đông Bá Tuyết Ưng lại khiến hắn trải qua ước chừng ngàn lần luân hồi, trong đó mấy trăm lần đều có tình kiếp, cũng có quốc gia chủng tộc đại nghĩa, cũng có cảm tình sư môn, thân tình cha mẹ con cái... Đủ loại rung động tâm linh tình cảm để ảnh hưởng hắn.
Ánh mắt Hình Hỏa Tuân Nhất dần dần khôi phục tỉnh táo.
“Tốt hơn không?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Thủ đoạn của trưởng lão quả thực lợi hại.” Hình Hỏa Tuân Nhất nhẹ nhàng lắc đầu, “Ở trong ảo cảnh, quên quá khứ, đó là một đoạn từng trải mới tinh. Giống như từng giấc mơ mà thôi! Mơ hơn một ngàn lần, tỉnh, mộng cũng tỉnh! Ta và thê tử gặp nhau, đó là ta dưới sự tỉnh táo tuyệt đối trải qua tất cả, từng cảnh tượng giống nhau dùng đao khắc vào trên linh hồn ta.”
Đông Bá Tuyết Ưng hơi biến sắc.
Đúng rồi.
Trong ảo cảnh quên quá khứ, quả thực giống nằm mơ, tỉnh lại, ký ức trong mộng ùa vào ký ức bản thân, sức ảnh hưởng tự nhiên xa xa không bằng dưới sự tỉnh táo tuyệt đối trải qua tất cả.
“Ta biết, tất cả của ta cùng thê tử, đều xảy ra ở trong thế giới ảo cảnh, ta cũng cảm thấy điều này rất buồn cười, thậm chí cũng có cường giả giúp ta phong ấn ký ức, ta cũng tình nguyện để ký ức này hoàn toàn phong ấn, nhưng vô dụng, ký ức có thể phong ấn, nhưng cảm tình ảnh hưởng đối với linh hồn lại không cách nào thay đổi, ta vẫn chán ghét tu hành! Vũ Trụ Thần cũng nói, ký ức vẫn là khôi phục thì tốt hơn, chỉ có đối mặt một đoạn từng trải này, bản thân ta thật sự lột xác, mới tính là thành công.” Hình Hỏa Tuân Nhất thanh âm nhẹ nhàng, trên mặt hiện lên nụ cười, cười rất dịu dàng, “Tuy người ngoài cảm thấy buồn cười, nhưng năm tháng trong thế giới ảo cảnh ta làm bạn cùng thê tử, lại là năm tháng đẹp nhất.”
“Ta không quên được.”
“Lý trí nói cho ta biết, nên không chịu ảnh hưởng. Ta cũng đã đáp ứng thê tử, đừng bởi vì nàng mà chìm đắm. Ta muốn phấn chấn, tu hành cho tốt.” Hình Hỏa Tuân Nhất lắc đầu, “Vô dụng, đều vô dụng.”
Đông Bá Tuyết Ưng ở một bên nhìn thiếu niên trước mắt.
Thiếu niên này thiên phú tuyệt cao, ngại là chịu kiếp nạn này.
“Thật thật giả giả, giả giả thật thật.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, “Chúng ta cho rằng tất cả trong thế giới ảo cảnh đều là giả, nhưng rốt cuộc cái gì là thật? Sinh linh trong thế giới ảo cảnh, bọn họ có cha mẹ người thân, có chủng tộc quốc gia, có yêu hận tình thù, cũng có thể tu hành... Đối với chính bọn họ mà nói, bọn họ cho rằng chính bọn họ là chân thật, đúng không?”
Hình Hỏa Tuân Nhất sững sờ.
Đúng.
Cho đến cuối cùng hắn nói cho thê tử tất cả, thậm chí lấy thân phận chủ nhân thế giới ảo cảnh dễ dàng thao túng thế giới ảo cảnh, thê tử mới tin tưởng, thì ra thế giới mênh mông này đều là hư ảo, nàng cũng là một phần tử của hư ảo. Mà ở trước đó, tất cả sinh linh trong thế giới ảo cảnh này đều là bình thường diễn biến, nhỏ yếu sinh lão bệnh tử, cường đại cũng đang tu hành, chiến đấu.
“Bọn họ là sinh mệnh thân thể độc lập, có ký ức, có cảm tình.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Thật ra cũng có thể xem như sinh mệnh chân thật đặc thù, chỉ là sinh mệnh sinh hoạt ở trong thế giới ảo cảnh mà thôi.”
“Chân thật? Chân thật?” Mắt Hình Hỏa Tuân Nhất sáng rực lên, mặt cũng có chút đỏ lên, “Thê tử ta là sinh mệnh thật sự?”
Bao gồm phụ thân, cùng với mấy vị đầu sỏ Hỗn Độn cảnh khác am hiểu ảo cảnh đều chưa từng nói một điểm này. Hình Hỏa Tuân Nhất cũng cho rằng, đó là thế giới ảo cảnh.
“Sinh mệnh, cái gì là sinh mệnh chân thật? Là thân thể độc lập, có ký ức, cảm tình, ân oán tình cừu, còn không phải sinh mệnh chân thật?” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Chẳng lẽ nhất định phải có linh hồn? Như sinh mệnh kim loại… một số hình thái sinh mệnh đặc thù, bọn họ không có linh hồn! Bọn họ có trung tâm sinh mệnh khác. Mà thê tử ngươi, bọn họ ở trong thế giới ảo cảnh hình thành một điểm linh quang, là trung tâm sinh mệnh của bọn họ.”
Có trung tâm sinh mệnh, mới có thể có ký ức độc lập, cảm tình, thậm chí có thể tu hành vân vân.
Ảo cảnh bình thường tự nhiên không lợi hại như vậy, Định Giới Thạch diễn biến ra thế giới ảo cảnh so với thủ đoạn của Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay còn cao siêu hơn, quy tắc vận chuyển bên trong nó cũng là cấp độ vũ trụ loại nhỏ, cách chân chính vũ trụ cũng chỉ kém một đường. Bên trong diễn sinh vô số sinh mệnh, người người đều vô cùng chân thật.
“Đúng vậy, có trung tâm sinh mệnh, độc lập, có ký ức, cảm tình, ân oán tình thù, có thể tu hành. Đúng, cái này hoàn toàn là sinh mệnh chân thật.” Hình Hỏa Tuân Nhất gật đầu, thanh âm cũng có chút phát run, “Thê tử ta là thật, tồn tại chân thật!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.