Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1106: Động thủ (1)




Thái Hư thiên cung.
Là ở trong một không gian đặc thù, có các ngọn núi lơ lửng, trên rất nhiều ngọn núi đều có động phủ cung điện, mà ở chính giữa lại là một lục địa lơ lửng lớn nhất, bên trên là quần thể cung điện liên miên, càng có một cung điện khổng lồ chói mắt, ánh sáng chiếu rọi toàn bộ không gian.
Nơi này chính là ‘Thái Hư thiên cung’ danh chấn năm đại thánh địa! Phải biết, một thánh giới Vũ Trụ Thần có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà Thái Hư thiên cung đã có hai vị Vũ Trụ Thần tọa trấn, có thể nghĩ địa vị của nó củng cố cỡ nào, thanh danh cường đại cỡ nào.
Từng cái bóng người phi hành.
“Thái Hư lĩnh, chính là nơi Thái Hư thiên cung ta quản hạt, dám ở chỗ của chúng ta làm loạn, thế mà liên tiếp đem sinh mệnh của mười lăm hỗn độn đại lục dùng để hiến tế Mẫu Tổ. Hừ, đây là Thái Hư lĩnh, chân thân Mẫu Tổ cũng không dám kiêu ngạo ở chỗ của chúng ta, mau bảo Thuần Nhất đồ nhi xuất phát, đem tất cả bọn chúng bắt sống đưa hết vào ‘Luyện Ma Ngục’, không thể bắt sống thì chém giết toàn bộ.” Một bóng người phi hành dẫn đầu, toàn thân là áo bào đen hoa lệ, tóc dài màu máu bay bay, đôi mắt mang theo sự lạnh lùng khủng bố.
“Vâng, điện chủ.” Một vị nữ tử phía sau cung kính tuân mệnh, vị điện chủ này phía trước nàng chính là ‘điện chủ Hình Phạt điện’ ma tổ thanh danh hiển hách!
Trong truyền thuyết, ma tổ chính là đến từ cùng vũ trụ với kiếm chủ.
Nhưng ma tổ càng thêm thờ phụng cá lớn nuốt cá bé. Sau khi ở Thái Hư thiên cung nhận pháp quy của thiên cung, kiếm chủ Hồ Tâm đảo chủ động an bài, để ma tổ đảm nhiệm vị trí ‘điện chủ Hình Phạt điện’! Nhất thời đám người tu hành của Thái Hư thiên cung ngoan hơn rất nhiều, không mấy ai dám dễ dàng khiêu khích pháp quy của Thái Hư thiên cung.
“Chuyện gì vậy?” Ma tổ nhìn xa xa, xa xa trước một tấm tinh bích (tường tinh thể) cực lớn, rất nhiều người tu hành ở đó nghị luận ầm ầm, đầy sự xôn xao.
“Thế mà có kim y đệ tử mới!”
“Không ngờ ở ngoài mười đại kim y đệ tử lại có thêm một vị kim y đệ tử, đây là thông qua khảo nghiệm trong vũ trụ lão tổ sáng tạo.”
“Vũ trụ khởi đầu? Vũ trụ này, kiếm chủ và ma tổ chính là vũ trụ này nhỉ?”
Những người tu hành đó đều đang nghị luận.
Mười đại kim y đệ tử... Đó đều là có thể yêu nghiệt vượt cấp mà chiến, đột nhiên xuất hiện kim y đệ tử mới vốn nhanh chóng truyền ra, huống chi thế mà đến từ cùng vũ trụ với kiếm chủ Hồ Tâm đảo, ma tổ.
“Hả?”
Ma tổ cũng nghe được tin tức.
Hắn khẽ cất bước liền đã đến trước tinh bích kia, những người tu hành chung quanh vừa thấy ma tổ đều bị dọa vội cung kính hướng bên cạnh thối lui. Ma tổ năm tháng tu hành mặc dù ngắn, lại sớm đã bước vào Hỗn Độn cảnh, chính là đầu sỏ một phương trong Thái Hư thiên cung, hơn nữa hắn thủ đoạn tàn nhẫn, lại là điện chủ Hình Phạt điện, khiến người tu hành của Thái Hư thiên cung đều rất sợ hãi.
Ma tổ lại ngẩng đầu nhìn, trên tinh bích hiện ra nhiệm vụ rậm rạp, trong đó ba dòng tin tức xếp hạng chỗ cao chính là thứ hắn muốn xem, những nhiệm vụ này... Là dựa theo tầm quan trọng cùng với thời gian tiến hành an bài.
“Đám Trầm Thiết đại lục ít nhất vượt qua hai trăm hỗn độn đại lục, đều bị sinh vật hư không chiếm lĩnh, lấy sinh mệnh tu hành khắp nơi làm thức ăn. Nhiệm vụ này đã qua ‘Vấn Thiên điện’ xác nhận, xác nhận không có sai sót, những sinh vật hư không đó đều có thể giết, người nhận nhiệm vụ có thể đạt được tình báo chi tiết, nhiệm vụ này là kim y đệ tử ( Sơ Thủy vũ trụ: vũ trụ khởi đầu) ‘Đông Bá Tuyết Ưng’ phát ra.”
Ma tổ nhìn một nhiệm vụ này, khóe miệng hơi nhếch lên, hắn cười làm những người tu hành Thái Hư thiên cung khác chung quanh cảm thấy có chút sợ.
“Đông Bá Tuyết Ưng?” Ma tổ thấp giọng lẩm bẩm, “Sơ Thủy vũ trụ chúng ta, ở sau chúng ta cuối cùng xuất hiện một tiểu gia hỏa tựa như không tồi, nhưng hắn thế mà chạy tới vùng Đông Lân thánh giới.”
“Mặc dù có chút xa, chạy qua còn có chút phiền phức, nhưng, ta cũng rất lâu chưa đi ra ngoài một chút rồi. Đi ra ngoài một chuyến, quan sát kĩ một hồi, thuận tiện xem xem tiểu hữu quê hương này ta.”
Ma tổ tâm niệm khẽ động liền tiếp nhiệm vụ.
Trên tinh bích vốn hiện ra tin tức một cái nhiệm vụ kia cũng trực tiếp biến mất. Thực lực ma tổ, là có tư cách tiếp nhiệm vụ này. Hắn tuy là một vị tồn tại Hỗn Độn cảnh trẻ tuổi nhất của Thái Hư thiên cung, nhưng thực lực không thua gì những Hỗn Độn cảnh năm tháng tu hành dài đằng đẵng kia, thanh danh của hắn là đánh mà có!
Vù, ma tổ lập tức xoay người khẽ cất bước trực tiếp rời đi, khiến khác tu hành người thở phào.
******
Trầm Thiết đại lục.
Đông Bá Tuyết Ưng ở đây thu mình tiềm tu, tuy cũng tìm hiểu hệ thống hư không hành giả, Ba Động Đạo, Hư Giới Đạo, nhưng hơn phân nửa tâm tư của hắn đều là ở trên《 Diệt Thế Thập Tam Kiếm 》của Sát Lục Đạo, dù sao nếu nói hệ thống hư không hành giả có thể khiến hắn có được thân thể khủng bố cùng với binh sát lực công kích siêu mạnh, như vậy 《 Diệt Thế Thập Tam Kiếm 》 chính là vận dụng tuyệt đỉnh của quy tắc ảo diệu, hơn nữa quy tắc ảo diệu có một chỗ cực kỳ lợi hại... Một khi lĩnh ngộ, hóa thân cũng có thể thi triển.
“Ừm?” Hóa thân Đông Bá Tuyết Ưng đồ đen ở sâu trong một mảng sa mạc tu luyện Diệt Thế Đệ Nhất Kiếm, tuy thủ đoạn ẩn nấp của hắn cực cao, nhưng một khi diễn luyện chiêu số, nếu kẻ địch đang tra xét khắp nơi, vẫn rất dễ dàng phát hiện. Cho nên Đông Bá Tuyết Ưng đều mượn dùng hóa thân ở xa xa diễn luyện, sẽ không bại lộ chân thân.
“Ta phiêu bạc ở trong hỗn độn hư không hơn năm ngàn vạn năm, vốn lĩnh ngộ hơn phân nửa, chỉ có một chút quan ải chưa hiểu được. Chỉ giao thủ mấy lần với bọn sinh vật hư không kia, Diệt Thế Đệ Nhất Kiếm của ta đã liên tiếp có đột phá. Nay nghĩ lại lúc trước chiến đấu, thế mà lại có sự đột phá lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra vẻ mặt vui mừng, “Ta nay đâm ra một thương, lại có thể khống chế ở ba mươi lăm cái lỗ thủng.”
Thật ra rất bình thường.
Phía trước tĩnh tu thời gian dài, vốn đã đem ‘Diệt Thế Đệ Nhất Kiếm’ tìm hiểu đến mức độ cực cao, chỉ còn lại có số rất ít cần chiến đấu nghiệm chứng!
...
Thời gian trôi qua.
Một trong các tòa thành trì của Trầm Thiết đại lục, trong một cái sân tiệm rèn, một thanh niên khuôn mặt băng lạnh đang cầm chuỳ lớn đập phôi đao, bỗng nhiên lực lượng vô hình thẩm thấu vào trong cơ thể thanh niên, phong cấm linh hồn hắn. Giờ khắc này, hắn muốn tự sát cũng không làm được.
Thân thể thanh niên khẽ run lên, nhẹ nhàng buông xuống đại chuỳ trong tay.
“Đông Diệp Giới Thần.” Bỗng một lão giả áo xám xuất hiện ở trong sân, giọng hắn khàn khàn, “Chủ nhân lựa chọn ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.