Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1027: Đồ Đệ duy nhất (2)




“Ta tính tình bất định, phiêu bạc khắp nơi. Cộng thêm đại chiến lần trước, kết mấy tên tử thù, lại càng không dám dừng lại ở một chỗ.”
“Cho nên ngươi cũng đừng tới tìm ta! Càng tuyệt đối đừng nói... Ngươi là đồ đệ của Cổ Kỳ ta! Một khi tin tức công khai, mạng nhỏ của ngươi chỉ sợ cũng không còn, mấy tử thù của ta, thực lực đều không thua gì ta.”
“Nếu ta gây họa cho ngươi, đồ đệ duy nhất của ta không còn nữa, ta sẽ đau lòng, đau lòng không biết lúc nào lại có thể thu được một đồ đệ.”
“Còn có...”
Sinh vật hình người màu xám nhịn không được nói, “Nếu ngươi thật muốn biết ta ở đâu, tương lai gặp Thiên Ngu, gặp kiếm chủ Hồ Tâm đảo, ngươi có thể hỏi bọn họ. Bọn họ cũng đều biết.”
“Được rồi, nói xong rồi, tiểu tử, chuẩn bị tiếp nhận truyền thừa đi.” Sinh vật hình người màu xám nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, vẫn nhịn không được nói câu, “Ngươi đến bây giờ, ngay cả một tiếng sư phụ cũng chưa từng gọi nhỉ? Tuy không dạy ngươi như thế nào, 《 Hành Giả Bí Tàng 》 cũng không phải là ta sáng chế, nhưng ta tốt xấu cũng có ân truyền đạo, cũng truyền cho ngươi hộ đạo chi bảo.”
Đông Bá Tuyết Ưng cũng xấu hổ.
Thật sự là lúc trước trải qua khảo nghiệm ‘luyện hóa nhận chủ hắc hồ lô’, không thông qua khảo nghiệm cũng không có tư cách nhận được truyền thừa, cho nên trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn không cho rằng mình là đồ đệ của vị tiền bối này! Nay vừa luyện hóa đã đến đây, trên tâm lý cũng chưa chuyển biến lại.
Mặc kệ như thế nào.
Vị hư không hành giả ‘Cổ Kỳ’ thực lực cường đại lại lần đầu thu đồ đệ này có ân lớn đối với mình, cũng rất quan tâm an toàn của mình, Đông Bá Tuyết Ưng cũng cam tâm tình nguyện hô: “Đồ nhi Đông Bá Tuyết Ưng bái kiến sư phụ.”
“Ừm, có lẽ ngươi có mấy sư phụ, nhưng ta cũng chỉ có một đồ đệ là ngươi, nhớ, giữ bí mật! Đừng bại lộ, sư phụ ngươi hiện tại phiền toái không nhỏ, còn phiêu bạc khắp nơi trốn tránh.” Sinh vật hình người màu xám cười nhắc nhở, sau đó thân thể khổng lồ của hắn dần dần trong suốt, trên thân thể hình người khổng lồ màu xám xuất hiện vô số sợi tơ rậm rạp.
Vô số sợi tơ cấu thành sinh vật hình người màu xám khổng lồ như thế, nói đơn giản, toàn bộ sinh vật hình người màu xám thật ra chính là một trận đồ siêu cấp to lớn! So với 《 Hành Giả Bí Tàng 》 tầng thứ nhất phức tạp hơn không biết bao nhiêu lần! So với quy tắc vật chất giới vận chuyển, vận chuyển Thái Dương tinh, Nguyệt Lượng tinh huyền diệu hơn không biết bao nhiêu.
Đây là người sáng tạo cổ xưa nhất của toàn bộ hư không hành giả nhất mạch để lại.
Ngay cả ‘Cổ Kỳ’, cũng chỉ là tu luyện đến tầng thứ năm mươi lăm! Bởi vì chính hắn chưa tu luyện đến mức tận cùng, không thể dễ dàng truyền đạo, chỉ có thể để lại một hóa thân, hóa thân ẩn chứa một tia linh hồn, trong linh hồn vốn có《 Hành Giả Bí Tàng 》hoàn chỉnh, như vậy mới có thể tiến hành truyền đạo!
“Ầm ~~~ “
Sinh vật hình người màu xám khổng lồ nháy mắt kịch liệt thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một luồng sáng, trực tiếp bay vào mi tâm Đông Bá Tuyết Ưng.
“Ông!”
Chỉ cảm giác được ý thức nổ vang.
Mặc kệ là bản tôn, hay phân thân, đều ở khoảnh khắc mất đi ý thức.
Cũng không biết trôi qua bao lâu.
Đông Bá Tuyết Ưng mới giật mình một cái khôi phục tỉnh táo, hắn liền quan sát bản tôn thần tâm bên trong. Nay bản tôn thần tâm toàn thân lưu ly, 《 Hành Giả Bí Tàng 》đã hoàn toàn dung nhập mỗi một chỗ của thần tâm, cũng khó phát hiện, chỉ là truyền tin tức, nay mình chỉ là trận đồ《 Hành Giả Bí Tàng 》 tầng thứ hai, luyện thành một tầng, sẽ tự nhiên sẽ hiểu tầng tiếp theo!《 Hành Giả Bí Tàng 》này cùng một thể với linh hồn, ai cũng không thể cướp đoạt.
“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng giật mình nhìn thế giới rộng lớn chung quanh, toàn bộ thế giới đều đang dần dần sụp đổ, chỉ là có một luồng lực lượng bao vây lấy mình, không để mình chịu thương tổn.
Giống như phòng ốc sập.
Không gian vũ trụ loại nhỏ này sụp đổ, cũng là từng khối rạn nứt sụp đổ, hơn nữa tốc độ sụp đổ càng lúc càng nhanh, cho đến cuối cùng ầm ầm rơi rụng.
Mà Đông Bá Tuyết Ưng ở trong bảo hộ từ đầu tới cuối không chịu chút chấn động nào.
Trước mắt là một mảng tinh không.
“Ở trong phạm vi lãnh thổ Thời Không đảo.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm ứng được nhân quả, lập tức xác định vị trí của mình.
“Không ngờ vị sư phụ hư không hành giả này của ta thế mà tham gia một trận đại chiến, làm cái gọi là thánh giới cũng vỡ thành vài khối, cấp độ này cách ta quả thực quá xa.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái. Tuy thời gian tiếp xúc rất ngắn, nhưng vẫn rất có hảo cảm đối với vị sư phụ thứ hai này của mình.
Tu hành đến nay.
Ở trước khi tiến vào thần giới, mình chưa có sư phụ thật sự! Ở lúc trở thành Siêu Phàm, như Trì Khâu Bạch, Tư Không Dương bọn họ đều từng chỉ điểm hắn, nhưng đó đều là chỉ điểm một đám Siêu Phàm trẻ tuổi có hắn ở bên trong! Không phải là bái sư ý nghĩa thật sự.
Bái sư, truyền đạo, ở trong tu hành giả là phi thường chính thức coi trọng.
Sư phụ đầu tiên ý nghĩa thật sự của mình, là Huyết Nhận thần đế!
Hư không hành giả Cổ Kỳ, tuy chỉ điểm đối với mình rất ít, nhưng ân truyền đạo này cũng là phí tâm huyết. Trừ luyện chế hắc hồ lô, lại để lại một hóa thân ở đây chờ thời gian dài.
“Mặc kệ như thế nào, sư phụ này vẫn rất quan tâm của ta, hơn nữa ta thế mà còn là đồ đệ đầu tiên của y, cũng không biết hắn có mấy tử địch, rốt cuộc lai lịch thế nào, thế mà không cho ta bại lộ quan hệ cùng hắn, sợ liên lụy ta.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức lắc đầu, tất cả cái này tạm thời cách mình còn quá xa xôi.
...
Trong gian điện rộng lớn của Mẫu Tổ giáo.
Giáo chủ có răng nanh một mình khoanh chân ngồi, hắn nhắm mắt lại, tiếng tim đập cũng vang vọng toàn bộ gian điện, làm gian điện mơ hồ chấn động vang vọng.
Bỗng nhiên ——
“Giáo chủ, Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện, ở trong phạm vi lãnh thổ Thời Không đảo!” Một tin tức truyền đến.
Tiếng tim đập vang vọng gian điện kia đột nhiên biến mất, giáo chủ có răng nanh mở mắt, trong đôi mắt có sát khí băng lạnh: “Rốt cuộc hiện thân rồi.”
Rất nhanh.
Năm vị giáo chủ tới chỗ giáo chủ có răng nanh.
“Đông Bá Tuyết Ưng đã xuất hiện.” Giáo chủ có răng nanh lạnh lùng nói, “Là ở phạm vi lãnh thổ Thời Không đảo, cho nên chúng ta công kích phải nhanh, hơi chậm một chút, Thời Không đảo chủ có thể sẽ đến! Luận xuyên qua thời không, Thời Không đảo chủ là một người lợi hại nhất. Đồng thời hắc hồ lô kia của Đông Bá Tuyết Ưng tuy công kích vụng về, nhưng uy thế phi thường lớn, một khi để hắn phản ứng lại, lấy hắc hồ lô tiến hành vồ ngược, cũng có thể sẽ trì hoãn thời gian.”
“Cho nên phải nhanh.”
“Ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa phản ứng lại, công kích đã buông xuống, nháy mắt mất mạng.” Giáo chủ có răng nanh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.