Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 769: Một Ý Nghĩ Sai Lầm Liền Hỏng Hết




Lâm Phong!
- Thật sự là Lâm Phong.
Mấy tháng trước, Lâm Phong từng đoạt vị trí quán quân đại hội Tuyết Vực, trong toàn bộ Thần Cung đều có được thanh danh cực lớn, nhất là ở Bắc Thần Cung càng là như vậy.
Giống như Thiên Trì, trong Thần Cung cũng tồn tại sự cạnh tranh, Thiên Trì là sự cạnh tranh của bảy đại Tuyết Phong, mà Thần Cung là Đông Nam Tây Bắc, tứ Thần Cung tranh đấu gay gắt, Bắc Thần Cung nhìn ra thiên phú của Lâm Phong, sau đó quyết định lần tiến vào Bí Cảnh này, Bắc Thần Cung lựa chọn Lâm Phong làm nhân vật dẫn đầu.
Chỉ có điều sau đại biến ở Tuyết Nguyệt, Lâm Phong rơi vào ma đạo, ngay cả cường giả của Thần Cung là Lôi Mãng cũng muốn giết, khiến Thần Cung từ bỏ sự tính toán này, gạt Lâm Phong ra khỏi danh sách những người tiến vào Bí Cảnh, dù sao một người đã nhập ma bị hãm vào sự sát phạt vô tận, cuối cùng tự làm cho chính mình mất mạng.
Nhưng hiện giờ, Lâm Phong lại xuất hiện một lần nữa, hơn nữa ánh mắt sắc bén có thần, tuy rằng lạnh lùng, nhưng không còn dấu hiệu rơi vào ma đạo, chỉ có điều, vị trí nơi hắn đứng, rõ ràng là thuộc thế lực Thiên Trì đế quốc.
Bắc Minh và Lôi Mãng thần sắc trì trệ, sắc mặt khó coi, nếu Lâm Phong đã thoát khỏi ma đạo, đáng lý ra hắn nên vì Thần Cung mà chiến, thay Thần Cung tiến vào Bí Cảnh, sao có thể ở bên phía Thiên Trì đế quốc.
Ngoại trừ Bắc Minh, trong số những người của Thần Cung có một nhóm nhỏ cũng chăm chú quan sát hắn, những người này cũng tham gia đại hội Tuyết Vực, cuối cùng lựa chọn gia nhập Thần Cung, ấn tượng của bọn họ với Lâm Phong cực kỳ sâu, nhất là người cùng xuất thân từ Tuyết Nguyệt quốc với Lâm Phong, Nguyệt Thiên Mệnh, hắn đương nhiên cũng biết Tuyết Nguyệt gặp phải đại biến, ông nội Nguyệt Thanh Sơn suýt chút nữa đã ch.ết, Lâm Phong sa đọa nhập ma, nhưng hiện giờ, Lâm Phong dường như vẫn rất tốt.
- Lâm Phong.
Cước bộ của Bắc Minh từ phía Thần Cung đi ra, đối với Lâm Phong nói: - Lâm Phong, nghe được tin tức của ngươi ở Tuyết Nguyệt, ta vạn phần khổ sở, chỉ cảm thấy trời cao đố kỵ anh tài, thậm chí từng phái cường giả đi tìm kiếm ngươi, hy vọng có thể giải thoát cho người khỏi ma đạo, tuy nhiên hiện tại xem ra lo lắng của ta là dư thừa, ngươi có thể bình yên vô sự, ta cảm thấy rất vui mừng, lần này Bắc Thần Cung bước vào Bí Cảnh, ngươi hãy nhận vị trí đội trưởng đi.
Mọi người nghe được lời nói của Bắc Minh, ánh mắt đều hướng về phía Lâm Phong, thanh niên này không biết là có thân phận như thế nào, mà lại có thể khiến Thần Cung coi trọng như thế, Bắc Minh nói thẳng, để hắn làm đội trưởng.
Những người khác của Thiên Trì Tuyết Phong cũng đều nhìn về phía Lâm Phong, bọn họ phát hiện người thanh niên đột nhiên xuất hiện trong Thiên Tuyền Phong của Thiên Trì này dường như quen biết với rất nhiều người, vừa rồi người ngồi trên long lân chiến mã cũng biết hắn, bây giờ người của Thần Cung lại mời Lâm Phong làm đội trưởng.
- Xem ra người này thực sự không phải là không có tiếng tăm gì, mà là đã có được thanh danh nhất định trong các thế lực lớn. Ánh mắt của người thanh niên kiêu ngạo kia khi nhìn Lâm Phong đã xảy ra một chút biến hóa vi diệu, khó trách thực lực của Lâm Phong mạnh như vậy, hoá ra sớm đã thành danh, thậm chí còn được Thần Cung mời về làm đội trưởng.
Tuy nhiên, Lâm Phong đã gia nhập Thiên Trì, sao có thể lại gia nhập Thần Cung, Thiên Trì không có bất kỳ điều kiện gì đối với người gia nhập, thậm chí dùng tài nguyên tốt nhất phụ trợ thiên tài trưởng thành, lấy được lực lượng hùng mạnh, nhưng mà nếu như lúc này Lâm Phong gia nhập Thần Cung, không thể nghi ngờ đó là sự phản bội Thiên Trì, sẽ gặp phải sự đuổi giết của Thiên Trì.
Bởi vậy ánh mắt của bọn họ, đều gắt gao dừng ở Lâm Phong, muốn xem Lâm Phong đáp lại như thế nào.
Lâm Phong nhìn Bắc Minh liếc mắt một cái, chỉ thấy lúc này Bắc Minh mang trên mặt vẻ thản nhiên hi vọng, dường như không để ý chút nào đến việc bây giờ Lâm Phong đang ở trong đám người Thiên Trì, vẫn mời hắn gia nhập phe cánh Thần Cung.
- Ý tốt của tiền bối Lâm Phong xin ghi nhận, chỉ là bởi vì có một số nguyên nhân, nên Lâm Phong quyết định gia nhập Thiên Trì đế quốc, trở thành một thành viên của Thiên Trì đế quốc, tất sẽ không phản bội, mong tiền bối thứ tội.
Gật đầu xin lỗi với Bắc Minh, Bắc Minh ngày xưa cũng đối xử với hắn không tệ, nếu không có việc xảy ra ở Tuyết Nguyệt, Lâm Phong đương nhiên nguyện ý vì Thần Cung chiến đấu, đáng tiếc, nếu tất cả đều đã xảy ra thì không còn cách nào có thể quay lại được nữa.
- Lớn mật. Lôi Mãng giận quát một tiếng, lôi điện trên người cuồn cuộn khởi động, đôi mắt hống hách nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nói: - Lâm Phong, Thần Cung ta bồi dưỡng ngươi thành tài, thậm chí còn cứu mạng của ngươi, hiện tại ngươi lại nói gia nhập Thiên Trì đế quốc, có phải không để Thần Cung ta vào trong mắt hay không.
- Nếu như ngày đó người của Thần Cung từ đầu đến cuối không xuất hiện, ta sẽ đại biểu cho Thần Cung tiến vào Bí Cảnh.
Lâm Phong nhìn Lôi Mãng liếc mắt một cái, thanh âm trầm thấp như trước, không giận không nhạt, bình tĩnh như nước.
- Lâm Phong, nếu ngươi đối với Thần Cung có cái gì bất mãn, chúng ta có thể thương lượng, Thần Cung chắc chắn sẽ bù đắp cho ngươi, ta còn hy vọng ngươi có thể trở về Bắc Thần Cung của ta. Bắc Minh vẫn không chịu từ bỏ, khuyên nhủ.
- Có một số việc, không thể bù lại. Lâm Phong lắc lắc đầu: - Ngày ấy ở Tuyết Nguyệt, khi người của Thần Cung xuất hiện, ta đã hiểu được, tất cả đều vì lợi ích mà thôi, Thần Cung không để ý sự sống ch.ết của thân nhân bằng hữu ta, thậm chí có thể nói là đứng nhìn bọn họ bị cường giả của hoàng tộc Ngọc Thiên đánh ch.ết, nhưng vẫn không ra tay, việc này ta và ngươi đều rõ ràng, muốn ta lại làm việc vì Thần Cung, ta không làm được.
- Đó là bọn họ nhất thời hồ đồ, hiểu lầm mệnh lệnh của ta, ta lệnh cho bọn họ không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ ngươi, lại không nghĩ tới bọn họ thật sự chỉ nhớ rõ bảo vệ ngươi, lại không để ý đến thân nhân của ngươi, đây là lỗi của ta, chỉ cần ngươi trở lại Thần Cung, ta có thể tặng cho ngươi công pháp vũ kỹ hùng mạnh, để bù lại tất cả.
Bắc Minh lại lần nữa nói, làm cho tâm của Lâm Phong càng lạnh hơn vài phần, dùng công pháp vũ kỹ hùng mạnh để đền bù? Lâm Phong hắn chẳng lẽ là người có thể vì công pháp vũ kỹ mà không tiếc tính mạng thân nhân bằng hữu hay sao, lời nói của Bắc Minh càng khiến hắn nhận thức rõ một chữ lợi trong đó, giờ phút này Bắc Minh vẫn còn có thể hứa bù đắp cho hắn.
- Lâm Phong tâm ý đã quyết, cung chủ không cần nói nữa. Thản nhiên đáp lại một câu, Lâm Phong dời ánh mắt đi, khiến đôi mắt của Bắc Minh hơi sững lại, có một luồng lãnh mang hiện lên, đứng trên lập trường của Lâm Phong mà nói, Lâm Phong tất nhiên sẽ không gia nhập Thần Cung, nhưng đứng ở lập trường của hắn và Thần Cung mà nói, hành vi của Lâm Phong chính là làm mất thể diện của Thần Cung và hắn.
- Ha ha, Bắc Minh, ngươi hao tổn tâm cơ ở Tuyết Vực tổ chức đại hội, rèn luyện ra rất nhiều thiên tài, nhưng không nghĩ tới cuối cùng bất quá vẫn là công dã tràng, thành toàn cho người khác, hiện tại, ngay cả người các ngươi đắc ý nhất, quán quân đại hội Tuyết Vực, Lâm Phong, đều để cho Thiên Trì Tuyết Phong đoạt được, thật sự là buồn cười đến cực điểm.
Đúng lúc này, Tử Kim Long Vương mở miệng châm chọc ra tiếng, cực kỳ chói tai, khiến đôi mắt của Bắc Minh càng ngày càng lạnh, quét qua Tử Kim Long Vương, nói: - Tử Kim Long Vương, ngươi đừng cho là ta không biết, đứng sau âm mưu này, chính là Đông Hải Long Cung các ngươi.
Người của Thiên Trì ánh mắt đều run rẩy, tất cả đều nhìn Lâm Phong, quán quân đại hội Tuyết Vực? Hoá ra Lâm Phong còn có chiến tích huy hoàng nhường này, vì chuyện này mà được phần đông thế lực tranh đoạt, Bắc Thần Cung muốn đoạt hắn làm người dẫn đội.
- Tử Kim Long Vương, đừng cho là ta không biết, phía sau âm mưu này thủy chung có bóng dáng của Đông Hải Long Cung các ngươi, Long Cung các ngươi, cũng thật là đê tiện. Bắc Minh trả lời lại một cách mỉa mai, chỉ thấy Tử Kim Long Vương khinh thường cười lạnh: - Âm mưu? Vô Nhai thiên phú tuyệt luân, mặc dù không tham gia đại hội Tuyết Vực, nhưng thiên phú không kém chút nào so với huynh trưởng của hắn là Đoàn Vô Đạo, hắn nguyện ý gia nhập Đông Hải Long Cung ta cũng phối hợp với chúng ta làm một ít việc có lợi cho Long Cung, Đông Hải Long Cung sao có thể cự tuyệt, ngươi vẫn là nên ngẫm lại xem việc của Lâm Phong xử lý như thế nào đi, một bạt tai này, rất vang dội đấy.
- Không cần các hạ tốn sức lo lắng. Bắc Minh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng, lập tức lại lần nữa nhìn về phía Lâm Phong, nói: - Lâm Phong, ngươi thật sự quyết định như vậy sao?
Lâm Phong im lặng gật đầu, nhìn cũng không nhìn Bắc Minh lấy một cái.
- Ngươi muốn ch.ết. Lôi Mãng giận quát một tiếng, bước chân bước ra, trên người toàn bộ đều là lực lượng lôi điện cuồn cuộn, dường như muốn đâm thủng cả không gian xung quanh, nhưng vào lúc này một cái bóng tuyết trắng đứng ở trước mặt Lâm Phong, khuôn mặt yêu dị, hai cánh chim quanh thân mạnh mẽ rung lên, không gian gào thét, cương phong và lôi điện va chạm nhau.
- Lôi Mãng dừng tay. Bắc Minh quát bảo Lôi Mãng ngưng lại, Lôi Mãng căm tức nhìn Lâm Phong, thu hồi lôi điện, mà Tuyết Ưng kia cũng trở lại vị trí.
- Tự giải quyết cho tốt đi. Bắc Minh nhìn chằm chằm Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm rét lạnh, Lâm Phong ánh mắt cứng cỏi, không gợn sóng, không sợ hãi, dường như đã sớm dự đoán được sẽ có kết cục này, những chuyện xảy ra ngày hôm nay, kết cục dường như cũng đã được định sẵn, tất cả đều chỉ vì một ý nghĩ sai lầm mà hỏng hết.
- Ai... Trong đám người của Thần Cung truyền ra một tiếng thở dài, là người ngày xưa chủ trì đại hội Tuyết Vực, thanh âm của Tuyết Vô Thường hộ pháp, hắn là người nhìn Lâm Phong từng bước trở nên mạnh mẽ ngạo thị quần hùng, đến cuối cùng đoạt được quán quân đại hội Tuyết Vực, hắn cũng là người rõ ràng nhất thiên phú của Lâm Phong kinh khủng đến cỡ nào, đương nhiên hắn hy vọng tài năng của Lâm Phong có thể phục vụ cho Thần Cung, nhưng không như mong muốn của hắn, sự tình diễn biến thành như thế này, chỉ sợ Thần Cung chẳng những không thể trở thành bằng hữu với Lâm Phong, ngược lại có thể sẽ trở thành kẻ thù.
- Thế sự vô thường, đáng tiếc, đáng giận, đây là bất hạnh của Thần Cung!
Tuyết Vô Thường rất hận Lôi Mãng, vì sao không ra tay cứu người nhà, bằng hữu của Lâm Phong, thật sự chỉ vì một ý nghĩ sai lầm mà hỏng hết, làm cho kết cục trở nên không thể tháo gỡ, nếu như biết được những việc phát sinh sau này, chỉ sợ tất cả mọi người của Thần Cung sẽ hối hận cả đời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.