Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 27: Tàn tật thì nép qua một bên!






Aaaaaaaaa!!!
Bối Ty mạnh hơn Khỉ Gầy rất nhiều, nhưng bị Khỉ Gầy dùng hết sức đánh trúng cũng không dễ chịu gì, máu phun ra từ vai, xương cốt đều lộ ra ngoài. Sự đau đớn khiến hắn ta hét lên như lợn.
Khỉ Gầy đã đánh giết đến mức mù quáng, tung ra một chiêu thuận lợi liền tiếp tục truy kích, căn bản không cho Bối Ty bất cứ cơ hội lật ngược nào.
Lúc này, tất cả ngục nô xung quanh đều hét lên: "Mọi người cùng nhau tiến lên đánh ngã bọn họ, không thể để cho Bối lão đại xảy ra chuyện".
Đúng lúc những ngục nô này đều xông tới, thì có một người còn di chuyển nhanh hơn bọn họ, người đó cũng bị xiềng xích, nhưng tốc độ di chuyển của gã ta thì những người khác khó có thể so sánh được, gã ta đang hướng về phía Khỉ Gầy đánh tới.

Khỉ Gầy đã được Dương Ân huấn luyện trong hai ngày, khả năng phản ứng của hắn ta đã cải thiện rất nhiều, lần đầu tiên hắn ta ngừng đuổi theo Bối Ty, vung xà beng lên tiếp chiêu.
Keng!
Xà beng trong tay Khỉ Gầy bật ra, máu từ trong miệng hắn ta lập tức trào ra, bộ dáng loạng choạng vài bước, rồi ngã thẳng xuống đất.
Tên vừa tung đòn không tiếp tục truy kích, dừng lại cười một cách điên cuồng: "Ha ha, chút sức mạnh này đúng là không thể chịu nổi một đòn. Nếu không phải biết Rết và Vương Diễm sau lưng có kẻ chống đỡ thì ta đã sớm giành lấy vị trí của bọn nó rồi".
Sự xuất hiện đột ngột này khiến các ngục nô khác dừng lại và kính trọng gọi gã ta là "Phi lão đại".
Đây là một gã cụt một cánh tay tên Phi Linh, ở tù ba tháng đã đạt tới cảnh giới võ binh cao cấp, vốn dĩ gã ta phải được sắp xếp nhốt ở khu trọng phạm, nhưng có thể bởi vì gã ta bị cụt mất một cánh tay, cho nên mới sắp xếp nhốt gã ở khu 68.
Lý do khiến Bối Ty có thể trở thành một một lão đại ở khu 68 chính là nhờ có sự hỗ trợ đắc lực của Phi Linh.
Phi Linh không quá nổi bật ở khu 68. Đó là do gã ta bị cụt tay và cũng không muốn tranh giành vị trí lão đại, hơn nữa trước mặt bảy tên đầu sỏ của ngục nô nơi đây có ai mà thực lực chưa đạt tới cấp bậc chiến sĩ trở lên, một kẻ tàn tật như gã ta cũng không muốn mình gặp phải quá nhiều phiền toái.
Cho đến khi Khỉ Gầy đột nhiên cướp đi vị trí của Rết và Vương Diễm, sau đó lại muốn thống nhất khu 68, Phi Linh và Bối Ty tất nhiên là không chịu, lúc này mới có chuyện về sau phát sinh.
Sau khi Phi Linh xuất hiện, Khỉ Gầy đã bị đánh bại chỉ trong một đòn, và bọn ngục nô đi theo hắn ta ngay lập tức kêu lên.
"Phi lão đại thật là hùng mạnh, đã lật ngược thế cờ chỉ bằng một đòn".

"Phi lão đại giết hắn ta đi rồi chúng tôi sẽ tôn ngài lên làm lão đại của khu 68".
...
Phi Linh liếc nhìn Khỉ Gầy đang ngã ngồi, sau đó nhìn về phía Dương Ân và những người khác, mỉm cười nói: "Các ngươi nghe rõ chưa? Sau này Phi Linh ta chính là lão đại khu 68, các ngươi thu thập được bao nhiêu đá Xích Cương thì mau giao ra cho ta, bằng không kết quả của hắn ta cũng sẽ chính là kết quả của các ngươi".
Dứt lời, gã ta lao về phía Khỉ Gầy, muốn giết gà dọa khỉ.
Khỉ Gầy không sợ hãi, đã từ mặt đất bò dậy chuẩn bị nghênh chiến, nhưng đã có một người tiến tới trước một bước ngăn ở phía trước, nhàn nhạt nói: "Tên tàn tật, sau này ở lại bên cạnh huynh đệ ta làm người hầu đi".
Sau khi Phi Linh nghe thấy hai chữ “tàn tật”, ánh mắt gã ta tức giận nhìn trừng trừng vào người trẻ tuổi đang đứng trước mặt mình rồi gầm lên: “Thứ rác rưởi, ngươi có biết những kẻ gọi ta như vậy đều đã bị ta làm thịt rồi không, lập tức quỳ xuống dập đầu nhận sai với ta, nếu như tâm tình của ta hôm nay tốt thì có lẽ còn có thể cho người chết nhẹ nhàng, bằng không ta sẽ khiến cho ngươi chết không toàn thây!"
"Tên tàn tật kia, nhục mạ bản Tử tước chính là tội chết!", Dương Ân từ trên cao nhìn xuống quát Phi Linh một tiếng, bộ dáng trịch thượng.
"Tử tước? Nếu ngươi là Tử tước, thì ta sẽ là Bá tước Hầu tước!", Phi Linh khinh thường nói, dừng lại một chút rồi nói thêm: "Ta đếm tới ba, quỳ xuống cho ta".
“Ta cũng muốn nói như vậy, ngươi quỳ xuống đầu hàng bây giờ thì về sau ta sẽ xá cho chút tội”, Dương Ân lại nói.
“Vậy ngươi đi chết trước đi!”, Phi Linh ngừng nói, hừ lạnh một tiếng, tức giận đập xà beng trên tay về phía Dương Ân.
Sức mạnh mà Phi Linh dùng để vung xà beng đã đạt đến mười hai thạch lực, nếu gã ta có thể dùng hết toàn lực thì sức mạnh cũng phải đạt đến mười bốn thạch lực.

Những ngục nô khác biết Phi Linh có sức mạnh như vậy, trên mặt đều lộ ra vẻ giễu cợt, như thể đã nhìn thấy đầu của Dương Ân bị nổ tung.
Tuy nhiên, ngay sau đó tất cả đã bị choáng váng.
Trước khi xà beng của Phi Linh chạm vào Dương Ân, xà beng của Dương Ân đã vung lên, mặc dù vung muộn hơn, nhưng xà beng của hắn đã cực kỳ nhanh nhẹn và đập vào đầu Phi Linh trước.
Aaaaaaaa!
Phi Linh hét lên ôm đầu, máu chảy ròng ròng, nếu Dương Ân dùng sức hơn nữa, gã ta chắc chắn sẽ chết.
“Quỳ xuống cho ta!”, Dương Ân tung cước nhanh như gió, dùng mũi chân đá vào bắp chân của Phi Linh, khiến cho Phi Linh quỳ thẳng xuống trước mặt hắn.
Lúc này, Tiểu Man nhìn Dương Ân bằng ánh mắt hâm mộ, trong lòng cảm thán: "Thiếu gia thật là tuyệt!"
- -----------------



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.