Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 363: Bản đồ da người (1)




Nói đến thú vị, lúc trước tiểu nha đầu này muốn bái sư, Yến Bất Quy sống chết không đồng ý, bây giờ nha đầu này không muốn bái sư, ông ta lại muốn nhận nàng làm đệ tử.
Có điều...
Cái này cũng phải xem Quân Vô Tà có đồng ý hay không.
Quân Vô Tà không hề trả lời, Kiều Sở bên cạnh lại gấp, hắn kéo cổ tay Quân Vô Tà, đi vào trong phòng.
Những người khác thì đứng nguyên tại chỗ bất động, bọn họ hiểu rất rõ, Kiều sở muốn làm gì, nhưng không ai ngăn cản.
Quân Vô Tà bị Kiều Sở kéo vào phòng, Kiều Sở lục lọi tùm lum tìm ra một cái hộp gấm, hộp gấm đó trước kia Quân Vô Tà có thấy qua, là lấy lại từ Khuynh Vân Tông.
“Ta và Hoa ca đến Khuynh Vân Tông chính là vì cái này.” Kiều Sở cầm hộp gấm đến trước mặt Quân Vô Tà, ý bảo nàng mở ra.
Quân Vô Tà mở hộp gấm ra, một tấm bản đồ đang nằm ở trong đó, mà chất liệu của tấm bản đồ kia chính là một miếng da người!
“Tấm da người này là cắt từ lưng của cha ta.” Giọng của Kiều Sở trở nên vô cùng kiềm nén.
Quân Vô Tà ngẩng đầu, tấm bản đồ vẽ trên da đó cũng không hoàn chỉnh, có thể thấy rằng đó chỉ là một phần nhỏ.
“Ta, Hoa ca, Yên Nhi và Tiểu Nhã cùng với sư phụ, đều là người của Trung Tam Giới. Ở Trung Tam Giới, có nhất vực, tứ phương, cửu cung, thập nhị điện, trong đó vực được nói đến chính là Tà vực, Tà vực do Tà đế kiểm soát, thế lực mạnh nhất ở Trung Tam Giới, mà trước đây đã công kích chúng ta, đó là hai người của Viêm Ma Điện trong Thập Nhị Điện,  mấy trăm năm trước, Tà vực kiểm soát Trung Tam Giới, tứ phương, cửu cung và mười hai điện đều cúi đầu xưng thần, dâng tất cả bảo bối cho Tà đế, nhưng Tà đế lại đột nhiên qua đời, tất cả bảo vật của Trung Tam Giới vây quanh chỗ ngồi của Tà đế, đều được đưa vào lăng tẩm cùng với di thể của Tà đế.
Kiều Sở chậm rãi nói: "Trong lăng mộ của Tà đế, có một khối của cải và bảo bối cực mạnh của Trung Tam Giới, đó là kho báu mà đám người của Trung Tam Giới mơ ước có được, nhưng ngoài những người chôn theo Tà đế ra, căn bản không ai biết lăng mộ của Tà đế ở nơi nào. Tà vực mặc dù không có Tà đế, thế lực không như mọi khi, nhưng Tà đế từng được xem như bá chủ của Trung Tam Giới, cho dù đã chết đi, sự uy hiếp ở Trung Tam Giới vẫn  như vậy. Nếu như có người dám cả gan động thủ với lăng mộ của Tà đế, Tà vực sẽ dốc toàn bộ lực lượng, sẽ huỷ diệt nó.
Nhưng lòng người mãi mãi cũng sẽ không thỏa mãn, mười hai điện vẫn dòm ngó như vậy đối với kho báu của Tà đế, trải qua cuộc điều tra trong thời gian dài, bọn họ rốt cuộc cũng đã biết được tin tức, lăng tẩm của Tà đế đang ở Hạ Tam Giới. Vì để che giấu tai mắt người khác, cũng vì để ôm chỗ kho báu đó trong tay, mười hai điện đã phái ra một nhóm người tiến đến Hạ Tam Giới, tìm kiếm lăng mộ của Tà đế, lần tìm kiếm này chính là mấy trăm năm. Trải qua vô số người tìm kiếm, trong những người này, cuối cùng có bảy người tìm được vị trí lăng mộ của Tà đế, bọn họ đến từ những thế lực khác nhau, vì kiềm chế lẫn nhau, bọn họ đem vị trí lăng mộ của Tà đế khắc riêng lên lưng của mỗi người.”
Nói đến đây, ánh mắt Kiều Sở tối sầm lại: “Những người biết được địa điểm lăng mộ đều trở về Trung Tam Giới, đem phần bản đồ họ có đưa cho thế lực của mình, bọn họ vốn tưởng rằng nhiều lần trải qua trăm cay vạn đắng ở Hạ Tam Giới, cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, có thể là lúc trở về tu dưỡng, nhưng chờ đợi bọn họ lại là một trận sát hại!”
“Mười hai điện sợ người của Tà vực tiến hành trả thù họ, cho nên đã đem tội danh xâm phạm lăng mộ Tà đế đổ lên đầu bọn họ, cuối cùng bảy người không một ai sống sót, phần da có vẽ bản đồ của bọn họ bị cắt sống, chia thành bảy bản khác nhau cho bảy điện nắm giữ, bởi vì bản đồ không hoàn chỉnh, các điện đều muốn độc chiếm, cho nên bọn họ từ đầu đến cuối cũng không thể tìm được địa điểm thật sự.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.