Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 233: Vả mặt lần thứ tư (1)




Tần Ngữ Yên đoán rằng, thiếu niên này rất có thể là cứu binh mà Quân Vô Tà mời từ nơi khác đến.
Quân Vô Tà chỉ là một đại tiểu thư vương phủ nho nhỏ, có thể hứa cho nhân gia chỗ tốt gì? Bất cứ nàng có thể lấy cái gì, Khuynh Vân Tông nhất định cũng có thể lấy ra.
Thế gian này không có liên minh bất khả chiến bại, việc làm kiên định trung thành, bất quá là lực độ dụ hoặc không đủ lớn mà thôi.
Tần Ngữ Yên tin tưởng, giữa Lân Vương phủ và Khuynh Vân Tông, ngốc tử cũng biết lựa chọn người để theo.
Túy Liên nheo nheo mắt, nhìn nữ nhân dáng vẻ kệch cỡm kia, không kiên nhẫn kéo kéo khóe miệng.
"Nói vớ vẩn xong chưa? Nói xong thì ngoan ngoãn nhận lấy cái chết! Khuynh Vân Tông tính là thứ gì? Không xứng xách giày cho đại gia ta!" Dựa vào một tông môn của nhân loại, nói điều kiện với một Giới Linh, nữ nhân này có phải đầu óc đã bị nước vào hay không?
Trên khuôn mặt mềm mại của Tần Ngữ Yên, xuất hiện một tia cứng đờ, bị Túy Liên nói không chút khách khí, nghẹn nửa ngày không thể thốt ra một chữ.
Ba chữ Khuynh Vân Tông này, ở trong thiên hạ có thể nói là mọi việc đều thuận lợi, đây vẫn là lần đầu tiên, bị người vả mặt không lưu tình như thế!
"Túy Liên." Quân Vô Tà đột nhiên lên tiếng.
"Có!"
"Đừng dong dài, động thủ." Quân Vô Tà khẽ nhíu mày, nàng không có hứng thú tốn nhiều môi lưỡi với người Khuynh Vân Tông, sớm ngay tại thời điểm khi bọn họ xuống tay đối với Quân gia phụ tử, cũng đã chú định kết cục bọn họ hẳn là phải chết.
Nàng hà tất phải lắng nghe người chết, vô nghĩa?
"Vâng!" Khóe môi Túy Liên giơ lên, có mệnh lệnh của Quân Vô Tà, áp lực nơi đáy mắt hắn bạo ngược đầy sát khí bức vào trong không khí không có bất luận cái gì có thể che lấp, thân ảnh đầy máu truy kích về phía Khương Thần Thanh.
"Tiểu hắc."
"Miêu...... Rống!!"
"Mang người lại đây." Quân Vô Tà nhàn nhạt mở miệng.
Liên kết với tâm linh nàng chính là Hắc thú, tự nhiên biết, Quân Vô Tà vừa nói, chính là Mặc Thiển Uyên nửa chết nửa sống!
Hắc thú nhanh chóng nhảy vào đại điện, trực tiếp lao về phía Mặc Thiển Uyên.
Tần Ngữ Yên trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, nàng ta không nghĩ tới, Quân Vô Tà lại có thể chỉ thị thiếu niên kia ra tay dễ dàng như thế, càng khiến nàng ta không nghĩ tới chính là, Quân Vô Tà cũng chưa nói được hai câu, đã trực tiếp động thủ!
Cách làm cuồng vọng kiêu ngạo như vậy, chẳng phải là đã dẫm lên thể diện của Khuynh Vân Tông dưới chân sao?!
"Khinh người quá đáng! Quân Vô Tà, ngươi chớ có không coi ai ra gì! Thật dám khi dễ Khuynh Vân Tông ta? Chư vị, hôm nay Tần Ngữ Yên ta nói ở chỗ này, chỉ cần hôm nay có thể tru sát Quân Vô Tà cùng với Túy Liên trong đại điện này, Khuynh Vân Tông sẽ thiếu ngươi một khoản ân tình. Ngày sau nếu có bất luận yêu cầu gì, Tần Ngữ Yên ta đều có thể đại diện cho phụ thân đồng ý!" Tần Ngữ Yên thật là khí độ, bỗng nhiên dọn ra điều kiện mê người như vậy.
Nơi này chỉ có vài tên đệ tử Khuynh Vân Tông, còn lại hơn mười người đều là cường giả Khuynh Vân Tông mời đến, bọn họ vốn là có điều muốn cầu Khuynh Vân Tông, hiện giờ có được hứa hẹn của Tần Ngữ Yên, lập tức không hề do dự gia nhập cuộc chiến!
Trong phút chốc, hơn 10 tên cao thủ vốn đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế, thình lình ra tay, bên trong bọn họ không có người nào thấp hơn Thanh Linh, thậm chí có một người giống như Ôn Hân Hàm, đã đạt tới cảnh giới Lam Linh!
Tần Ngữ Yên cắn răng nhìn Quân Vô Tà, lúc đang nói ra trọng thưởng, nàng cố tình xem nhẹ tên mỹ nam tử đang đứng ở phía sau Quân Vô Tà.
Người nọ vẫn luôn không hề lên tiếng, cũng không biết là có thân phận gì, nếu như hắn thức thời, sau khi tru sát Quân Vô Tà sẽ mang hắn về Khuynh Vân Tông, nếu như không thức thời......
Ánh mắt Tần Ngữ Yên hơi lạnh lùng, hậu viện của nàng có rất nhiều lu độc để thả người!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.