Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 151: Múa rìu qua mắt thợ (2)




Sự kiện nổ mạnh, đã ảnh hưởng rất lớn trong hoàng thành. Tuy rằng đã được Thụy Lân Quân trấn an, bá tánh đã có phần yên tâm, nhưng những người đã chứng kiến một màn kia, chỉ sợ là cả đời này đều không thể quên được hình ảnh máu chảy đầm đìa kia.
Bá tánh có tại hiện trường, có không ít người bị dọa mà sinh bệnh. Trưa hôm đó về đến nhà, liền bắt đầu sốt cao không ngừng, linh lực trong cơ thể giống giống như nước sôi trào ra, khiến bọn họ khó chịu dị thường. Đại phu toàn thành đều được mời đi, cũng không tra ra vì nguyên cớ gì.
Cả người đau đớn giống như bị lửa đốt, những bá tánh bị bệnh ngay cả giường cũng xuống không được, bọn họ còn chưa ý thức chính mình đã trúng độc.
Độc kia ở trên những người có linh lực cao hiệu lực không nhanh như vậy, vì nó không ngừng làm cho linh lực bành trướng. Người có linh lực càng cao, lượng linh lực cất chứa trong thân thể sau khi bành trướng cũng càng lớn. Ngược lại, bá tánh bình thường linh lực hầu như chỉ đạt đến xích linh, thân thể bọn họ không thể chứa nhiều linh lực sau khi bành trướng. 
Trong Lân Vương phủ, không ngừng được đưa vào rất nhiều dược liệu. Hiện giờ hoàng thành đã ở dưới sự khống chế của Thụy Lân Quân. Những lão bản của các hiệu thuốc mặc dù không tình nguyện, nhưng nhìn đến đứng ngoài cửa là những binh lính trong tay cầm binh khí, cũng chỉ có thể run run đem toàn bộ dược tồn kho giao lên.
Cũng may mấy thứ này đều không có ràng buộc đưa tặng, Thụy Lân Quân đã lên tiếng, chỉ cần là dược liệu do Thái tử cần, trả một ít phí tương ứng, qua mấy ngày sẽ được đưa đến chỗ bọn họ.
Lúc này mới làm những chưởng quầy kia, không còn cảm giác đau đớn tiếc nuối nữa.
Biệt viện Quân Vô Tà đã bị chất đầy dược liệu. Có rất nhiều dược liệu không tài nào để được vào trong viện của nàng nữa, nên ngay cả biệt cư của Mặc Thiển Uyên ở tạm cũng đều bị dùng tới để trữ hàng.
Trong thời gian nửa ngày, Quân Vô Tà vẫn luôn ngốc tại trong dược phòng, không ngừng phân tích độc tố trong cơ thể mười tên Thụy Lân Quân trúng độc kia, lấy trên người mỗi người một chén máu nhỏ, Quân Vô Tà rất nhanh liền tìm ra đột phá.
Màn đêm buông xuống, mặt trăng lấp ló lộ ra từ trong bóng tối u ám, ánh sáng yếu ớt tỏa sáng trời đất.
Quân Vô Tà ở bên trong dược phòng hỗn độn, rốt cuộc cũng phối chế ra giải dược, để những binh lính đó ăn vào, sau một lát nàng lại bắt mạch cho bọn họ, mạch tượng đã khôi phục ổn định, linh lực trong cơ thể cũng từ từ khôi phục bình thường.
"Các ngươi trở về, gọi Long Kỳ tới."
Mấy người kia sau khi thi lễ với Quân Vô Tà, lập tức rời đi, một lát sau, Long Kỳ tiến đến.
Quân Vô Tà bận rộn một ngày, hai chân đều ẩn ẩn đau, nàng ngồi ở trên ghế, đạm nhiên xoa xoa đầu gối.
Long Kỳ im lặng không lên tiếng đi qua, cúi đầu rót một ly nước ấm cho Quân Vô Tà.
Đại tiểu thư cũng không mở miệng nói gì, cả ngày là một khuôn mặt lạnh lùng, làm người cảm thấy rất khó thân cận. Nhưng chỉ cần là việc nàng nguyện ý làm, đều sẽ làm đến hoàn mỹ. Lúc nãy, Long Kỳ đã gặp mười tên binh lính kia, từ sắc mặt bình thường của bọn họ có thể nhìn ra được, Quân Vô Tà đã hoàn thành phối chế giải dược.
Hắn là một vũ phu, không thể làm gì cho đại tiểu thư, chỉ có thể vụng về dùng phương thức của mình, biểu đạt lòng biết ơn.
Quân Vô Tà cũng không làm ra vẻ, cầm lấy cái chén lên uống xuống, nước ấm làm dịu bớt yết hầu khô khốc, mỏi mệt cả người dần dần tiêu tán.
"Thuộc hạ vô năng, không thể tra ra thân phận những người đó." Long Kỳ áy náy cúi thấp đầu, Quân Vô Tà để hắn đi tra lai lịch của 50 người kia, kết quả hắn lại không có được bất cứ kết luận gì.
Quân Vô Tà cũng không ngoài ý muốn, "Nổ thành như vậy, bình thường." Ngay cả xương cốt đều nát, trừ bỏ sản phẩm khoa học kỹ thuật trong kiếp trước, nơi này xác thật không ai có thể tra ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.