Tuyệt Thế Luyện Đan Sư Hoàn Khố Cửu Tiểu Thư

Chương 25: Oan Gia Ngõ Hẹp





Vị đại hán hơi hơi sửng sốt, nhìn tiểu quỷ này giờ vẫn luôn buồn không hé răng, mày lập tức nhíu lại, hắn nhìn nhìn tảng đá Quý Phong Yên nói, thể tích rất nhỏ, nhưng giá cả cùng tảng đá trên tay hắn ngang nhay, hơn nữa từ bề ngoài gồ ghề lồi lõm tới xem, thật sự không giống sẽ chứa khoáng thạch.
“Vị tiểu huynh đệ này, quy củ của cửa hàng, không được ảnh hưởng khách hàng khác mua sắm.
” Lão bản cửa hàng nhìn về phía Quý Phong Yên, đột nhiên nói, ý tứ nhắc nhở.
Quý Phong Yên nhún vai.
Đại hán có chút chần chờ, vốn dĩ đã chuẩn bị trả tiền mua tảng đá, chợt do dự thu tay về.
Nguyên bản thịt thơm đến miệng, giờ lại bay đi mất, ảnh mắt lão bản nhìn Quý Phong Yên càng thêm khó chịu.
Qua một hồi náo nhiệt, cửa hàng đã có không ít người cầm đá vừa mua được đi khai thạch, bất quá đồ vật được khai ra, làm người ta có hỉ có ưu.

Có người chịu kí ch thích bởi một màn khai ra tử kim thạch, bỏ một số tiền không nhỏ mua một khối nguyên thạch tương đối lớn, kết quả, lại chỉ khai ra một khối quặng sắt cực kì phổ thông, nháy mắt ném mấy chục đồng vàng xuống sông, phải biết rằng, quặng sắt là tài nguyên thường thấy nhất, không cần nhiều sinh ý, giá trị cũng không có mấy đồng.
Nhưng thật ra, còn có không ít người may mắn, khai ra không ít hi hữu khoáng thạch, nhưng là, những khoáng thạch đó thập phẩn bé nhỏ, lớn nhất cũng chỉ tầm một ngón tay cái tương đương, tuy rằng đáng giá, nhưng không so được với lợi nhuận từ khối tử kim thạch ban nãy.
Toàn bộ quá trình Quý Phong Yên chỉ tập trung nhìn khoáng thạch được khai ra, âm thầm khi nhớ màu sắc của linh khí trên khoáng thạch, nhìn một hồi lâu, ngay tại lúc Quý Phong Yên chuẩn bị thử nghiệm, bên trong cửa hàng lại dấy lại một trận xôn xao.
Vốn dĩ đại môn đang chen chúc, chợt khai ra một thông đạo, một thân ảnh tinh tế mỹ lệ nhanh nhẹn đi vào, xuất hiện tại bên trong cửa hàng.
Lão bản vốn dĩ còn đang vội vàng xã giao buôn bán, chợt thấy thân ảnh người nọ, lập tức buông việc trên tay, vẻ mặt nịnh nọt đi đến.
“Tô cô nương, như thế nào hôm này ngài lại rãnh rỗi đến cửa hàng của ta vậy?” Lão bản cười cực kỳ chân chó, nhìn Tô Linh Sanh xuất hiện bên trong cửa hàng, một bên làn váy mài bạc thêu văn nhẹ bay trong gió.
Tô Linh Sanh đôi mắt đẹp bình tĩnh, nhìn ân cần lão bản, tự nhiên mà vậy khí chất mang theo một cổ cao cao tại thượng tư thái.
“Hôm nay nhập về không ít khoáng thạch?” Tô Linh Sanh thanh âm dễ nghe thanh thúy vang lên bên trong cửa hàng, những nam nhân kia nghe được thanh âm mặt đều ửng hồng một mảnh, đôi mắt hận không thể dính trên người Tô Linh Sanh, nhưng lại không ai dám tiến gần một bước.
Ai mà không biết, lai lịch của vị mỹ nhân này, chưa nói đến Tô Linh Sanh còn cùng thiếu thành chủ của bọn họ có quan hệ không bình thường, chỉ cần nàng thân phận là đệ nhất nữ quan bên người Đại công chúa, cũng khiến cho không ít kẻ háo sắc chùn bước.
“Đúng vậy, vừa nhập về một lượng lớn, Tô cô nương nếu có hứng thú, không ngại chậm rãi tuyển chọn.
” Lão bản cười ha hả mở miệng, ân cần đi theo phía sau đại kim chủTô cô nương đi theo Đại công chúa đến Quý Thành, giá trị con người hiện tại cực cao, tài lực của nàng, không thể cùng với bá tánh bình thường tại Quý Thành so sánh.
Tô Linh Sanh khẽ gật đầu, lão bản lập tức gập người nhường đường, nhưng mà ánh mắt của Tô Linh Sanh tại bên trong cửa hàng như có như không đảo qua, nháy mắt, thấy được một thân ảnh làm nàng bất ngờ.
Quý Phong Yên?Tô Linh Sanh hơi chút kinh ngạc, nhìn thân ảnh không chút thu hút âm thầm đứng bên trong đám người.
Nàng như thế nào lại ở chỗ này?Tô Linh Sanh không tự chủ được nhẹ nhíu mày lại, ánh mắt nhìn Quý Phong Yên lộ ra thần sắc không vui.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.