Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 77: Tiểu bạo hùng thù dai




Mọi người sững sốt một chút, trong mắt bọn họ thoáng qua vẻ hy vọng.
Giờ phút này phần lớn yêu thú đều bị tiểu Bạo Hùng chém chết, mặc dù bây giờ lại xuất hiện một con yêu thú cấp bốn đỉnh phong, nhưng tiểu Bạo Hùng cũng là yêu thú cấp bốn đỉnh phong, như vậy bọn họ có thể nhân cơ hội rời khỏi nơi này...
Dẫu sao bây giờ số lượng bọn yêu thú đang vây công bọn họ đã ít đi rất nhiều, không có nhiều yêu thú vây công, áp lực của bọn họ giảm xuống rất nhiều, hoàn toàn có thể một bên chém chết yêu thú, một bên rời đi khỏi dãy núi Mặc Liên. 
Hống...                                                         
Phịch!
Phía bên kia, tiểu Bạo Hùng gầm lên một tiếng, nâng lên móng nhọn công kích Vượn Ma bốn tay. Vượn Ma bốn tay cũng nâng lên cánh tay, hung hăng vỗ vào ngực của tiểu Bạo Hùng. 
Một kích này của bọn chúng, nếu rơi vào bất kỳ người nào trong đội ngũ, người này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Tuy nhiên nhìn thực lực tiểu Bạo Hùng dường như thấp hơn một ít so với Vượn Ma bốn tay, khí thế Vượn Ma bốn tay to lớn, dáng người so với tiểu Bạo Hùng còn cường tráng hơn, hiển nhiên đã đạt tới yêu thú cấp bốn đỉnh phong một thời gian.
Mà tiểu Bạo Hùng, rõ ràng mới đạt tới yêu thú cấp bốn đỉnh phong không lâu, vô luận là khí thế hay dáng người, so với Vượn Ma bốn tay đều nhỏ hơn rất nhiều. 
Mọi người liếc nhìn chúng, trong lòng kinh hãi thực lực của yêu thú cấp bốn đỉnh phong. Tuy nhiên, bọn họ cũng không dám nhìn lâu, nếu như hai con yêu thú cấp bốn đỉnh phong đột nhiên nổi điên công kích bọn họ, vậy bọn họ liền xong đời.
Và dư âm đại chiến của hai con yêu thú, cũng đủ làm cho võ giả Luyện Thể cảnh bỏ mình, làm bị thương võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ.
Tiếp tục ở lại chỗ này, quá nguy hiểm! 
- Đừng để ý đến bọn chúng, chúng ta tiếp tục đi!
Đám người Vương Thiên Minh một bên chém chết yêu thú cấp ba vây công, một bên nhanh chóng đi ra bên ngoài dãy núi Mặc Liên.
Thất Tinh Liên Hoàn Kiếm! 
Bên kia, Lâm Thần cầm kiếm hàn Thiết trong tay, sau khi thi triển một kiếm chém chết một con yêu thú cấp ba cao cấp, chậm rãi hướng chỗ tiểu Bạo Hùng cùng Vượn Ma bốn tay đại chiến đi tới.
Tiểu Bạo Hùng bởi vì đi tìm hắn, mới xuất hiện ở nơi này, nếu như Lâm Thần không giúp tiểu Bạo Hùng, tiểu Bạo Hùng chiến đấu cùng Vượn Ma bốn tay sẽ rất vất vả.
Mọi người trong đội ngũ đang một bên chém yêu thú, một bên đi ra ngoài dãy núi Mặc Liên thấy vậy, nhất thời sắc mặt hơi biến. 
Phương Thượng hơi do dự, lớn tiếng nói:
- Lâm Thần, ngươi làm gì vậy! Mau tới đây!
- Lâm Thần, chúng ta đi mau, nếu hai con yêu thú này tấn công chúng ta, chúng ta liền gặp nguy hiểm! 
Dương Phong, Chu Văn Diệu cũng hét lớn.
Nghe được âm thanh này, Lâm Thần khẽ lắc đầu, hắn sẽ không vứt bỏ tiểu Bạo Hùng rời đi một mình.
Lúc này, Lâm Thần khẽ quát: 
- Các ngươi đi trước đi.
Sau đó, thân hình chợt lóe chạy thẳng tới chỗ hai con yêu thú cấp bốn đỉnh phong đại chiến.
Thấy một màn này, Phương Thượng nhướng mày, khóe miệng lộ vẻ chế nhạo, hừ một tiếng nói: 
- Không biết phải trái! Không cần để ý đến hắn, chúng ta đi!
Vừa nói, vừa dẫn đầu hướng bên ngoài dãy núi Mặc Liên đi tới. Mặc dù thực lực Lâm Thần khá mạnh, nhưng tu vi của hắn dẫu sao cũng mới là Luyện Thể cảnh sơ kỳ tầng thứ tám, Phương Thượng tự nhận nếu hắn lưu lại, đừng nói đối mặt với hai con yêu thú cấp bốn đỉnh phong, chỉ sợ một con hắn cũng không phải là đối thủ.
Và không chỉ như vậy, bốn phía còn có nhiều con mắt của yêu thú cấp ba, Lâm Thần lưu lại vô cùng nguy hiểm! 
Vương Thiên Minh, Cơ Đồng Văn đều nhíu mày, mặc dù bọn họ rất có hảo cảm đối với Lâm Thần, nhưng Lâm Thần quyết tâm lưu lại, bọn họ cũng không thể nói được gì.
Lập tức, mọi người cũng không nhiều lời nữa, một bên chém chết yêu thú, một bên hướng bên ngoài dãy núi Mặc Liên mà đi.
Chỉ sau chốc lát, mọi người càng đi càng xa, dần dần đã không nhìn thấy trung tâm của rừng rậm. 
...
Bên cạnh Hàn Đàm.
Tiểu Bạo Hùng cùng Vượn Ma bốn tay đánh nhau, thời gian chốc lát, trên người tiểu Bạo Hùng xuất hiện vết thương, mà Vượn Ma bốn tay, trên cánh tay to như hai thùng nước của nó cũng bị móng vuốt của tiểu Bạo Hùng cắt ra mấy vết xước máu tươi chảy xuống, rất kinh khủng. 
Hống!
Cánh tay bị thương, đau đớn dữ dội làm cho Vượn Ma bốn tay tức giận gầm thét, nó nâng cánh tay lên, hung hăng quất về phía tiểu Bạo Hùng.
Hống hống. 
Tiểu Bạo Hùng cũng nổi giận gầm lên, móng mọn vỗ xuống. Bọn chúng đụng vào nhau, thân thể chợt lui ra sau.
Thân thể của Vượn Ma bốn tay cường tráng hơn so với tiểu Bạo Hùng, dưới một kích này, chỉ lui mấy trượng liền ngừng lại.
Mà tiểu Bạo Hùng, lui lại ước chừng mười mấy trượng, một ít yêu thú tránh né chậm, bị thân thể của tiểu Bạo Hùng ngặn chặn, trọng thương tại chỗ ngã xuống đất thoi thóp. 
Thấy vậy, Lâm Thần khẽ hít một hơi sâu xa nói:
- Thật lợi hại! Thực lực Vượn Ma bốn tay này thật là mạnh. Tiểu tử, ta tới giúp ngươi một tay!
- Hống hống. 
Nhìn thấy Lâm Thần đến, tiểu Bạo Hùng nhất thời hưng phấn gầm thét, nhưng nó mới vừa đại chiến cùng Vượn Ma bốn tay, giờ phút này trên người rất chật vật, trên ngực có một dấu đỏ lớn, rụng một mảng lông lớn.
Tiểu Bạo Hùng đứng dậy, đứng bên người Lâm Thần, thần sắc bất thiện nhìn Vượn Ma bốn tay trước mặt.
Lâm Thần thấp giọng nói: 
- Tiểu tử, ngươi công kích ở trước mặt, ta công kích từ bên hông, chúng ta cùng nhau chém chết Vượn Ma bốn tay này!
Nghe lời nói của Lâm Thần, tiểu Bạo Hùng lập tức gật đầu đồng ý.
Lấy được sự đồng ý của tiểu Bạo Hùng, Lâm Thần lập tức nói: 
- Bây giờ động thủ!
Vừa nói, chân Lâm Thần vừa đạp Thanh Vân bộ, trực tiếp di chuyển đến bên cạnh Vượn Ma bốn tay. Nó vốn nhìn thấy Lâm Thần đánh bất ngờ, còn muốn trước tiên công kích Lâm Thần, nhưng không đợi nó di chuyển, tiểu Bạo Hùng lập tức gầm thét một tiếng, nâng móng nhọn lên, hướng Vượn Ma bốn tay hung hăng chụp xuống!
Ở trong mắt của Vượn Ma bốn tay, công kích của tiểu Bạo Hùng so sánh với đòn đánh bất ngờ của Lâm Thần thì nguy hiểm hơn nhiều. 
Chợt, nó buông tha đối phó Lâm Thần, quay lại chuyên tâm đối phó với tiểu Bạo Hùng.
Thét! 
Thất Tinh Liên Hoàn kiếm! 
Thừa dịp toàn bộ sự chú ý của Vượn Ma bốn tay ở trên người tiểu Bạo Hùng, Lâm Thần lập tức thi triển Thất Tinh Liên Hoàn kiếm, nhất thời một đạo kiếm khí dài gần hai thước trong kiếm Hàn Thiết lao ra, công kích phía sau lưng của Vượn Ma bốn tay.
Vươn Ma bốn tay này là yêu thú cấp bốn đỉnh phong, tương đương võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong! Tuy nhiên so sánh với võ giả có tu vi Thiên Cương cảnh đỉnh phong thì phòng ngự của Vượn Ma bốn tay này cao hơn rất nhiều.
Một kích này của Lâm Thần công kích trên người nó, tước mất một khối da lông lớn, nhưng lại không thể làm Vượn Ma bốn tay trọng thương. 
- Phòng ngự thật mạnh!
Thần sắc Lâm thần có chút ngưng trọng. Nếu như bình thường, một mình Lâm Thần đối mặt với yêu thú cấp bốn đỉnh phong, cho dù vận dụng kiếm kính toàn lực, cũng chưa chắc có thể chém chết.
Huống gì phòng ngự công kích của Vượn Ma bốn tay quá cao, nếu nó công kích trên người Lâm Thần, Lâm Thần không chết cũng sẽ bị thương nặng. 
May mắn chính là, tiểu Bạo Hùng công kích trước mặt, Lâm Thần trợ giúp từ bên cạnh, nên Lâm Thần đối mặt với nguy hiểm nhỏ hơn nhiều, mặc dù phòng ngự của tiểu Bạo Hùng không mạnh mẽ như Vượn Ma bốn tay, nhưng cũng rất cao, ít nhất tạm thời có thể chịu đựng công kích của Vượn Ma bốn tay.
Trong hoàn cảnh như vậy, Lâm Thần cùng tiểu Bạo Hùng liên thủ, chém chết Vượn Ma bốn tay sẽ thoải mái rất nhiều.
Một kích không thể trọng thương Vượn Ma bốn tay, Lâm Thần lập tức đổi võ kỹ khác! 
Huyễn kiếm!
Một vài bóng kiếm quét qua không trung, kiếm Hàn Thiết đánh vào trên người Vượn Ma bốn tay.
Rồi sau đó, hắn liên tục huy động kiếm Hàn Thiết, không ngừng công kích Vượn Ma bốn tay. Chỉ một thoáng, giữa không trung bóng kiếm dày đặc vô cùng sáng chói. 
Liên tục công kích không ngừng, mặc dù không thể làm bị thương Vượn Ma bốn tay, nhưng lại làm nó cảm thấy đau đớn, Vượn Ma bốn tay lập tức xoay người, dự định giải quyết Lâm Thần - võ giả loài người quấy rầy nó trước.
Thấy một màn này, Lâm Thần không hoảng hốt cũng không vội vàng, thi triển công kích thứ hai, thân thể bỗng lui về sau mấy trăm thước.
Mặc dù thực lực Vượn Ma bốn tay cường đại, nhưng khổ người nó to lớn, thiếu sự linh hoạt, Lâm Thần nhanh chóng tránh né, nó lại không có biện pháp công kích lại Lâm Thần. 
Tuy nhiên ngay sau đó, liền thấy thân thể Lâm Thần lần nữa chợt lóe, cả người như một con ưng khổng lồ, trực tiếp hướng Vượn Ma bốn tay nhào tới.
Cùng lúc đó, kiếm Hàn Thiết trong tay hắn nâng lên, nhắm thẳng vào Vượn Ma bốn tay.
Thả ra kiếm kính! 
Nhất thời, trên thân kiếm Hàn Thiết bao phủ khí thế vô cùng ác liệt, cảm thụ được cổ khí thế này, trong mắt Vượn Ma bốn tay lập tức lóe lên một cảm giác sợ hãi, nó nâng cánh tay to như thùng nước lên, muốn ngăn trở một kích này của Lâm Thần.
Thét!
Lâm Thần khẽ quát một tiếng, kiếm kính trong cơ thể không ngừng bao trùm trên thân kiếm Hàn Thiết. Vượn Ma bốn tay là yêu thú cấp bốn đỉnh phong, lực công kích, lực phòng ngự vô cùng cường hãn, muốn đánh chết Vượn Ma bốn tay này, Lâm Thần phải dùng toàn lực! 
Phịch!
Kiếm Hàn Thiết đâm vào cánh tay của Vượn Ma bốn tay, ngay sau đó...
Rắc rắc! 
Một âm thanh của cánh tay gãy xương giống như cành cây khô bị gãy truyền tới. Liền nhìn thấy Vượn Ma bốn tay nâng cánh tay lên muốn ngăn trở công kích của Lâm Thần, sau khi bị kiếm Hàn Thiết đánh trúng, chợt phát ra một âm thanh thanh thúy, gãy lìa thành hai khúc ngay tại chỗ!
Hống...
Đau đớn kịch liệt làm cho Vươn Ma bốn tay tức giận gầm thét, âm thanh vô cùng lớn, nghe được tiếng gầm thét của Vượn Ma bốn tay, bốn phía yêu thú chưa rời đi, lập tức run rẩy nằm rạp xuống đất, vô cùng sợ hãi. 
Tuy nhiên không chờ Vượn Ma bốn tay tiếp tục gầm thét, tiểu Bạo Hùng sau lưng nó lập tức vọt lên, nhào tới trên người Vượn Ma bốn tay, nâng móng nhọn lên công kích liên tục.
Hống hống...
Vốn bị một kiếm của Lâm Thần chém hãy cánh tay, người của Vượn Ma bốn tay đã bị thương nặng, giờ phút này lại bị tiểu Bạo Hùng công kích mãnh liệt như vậy, tiếng rống giận cùng sự chống của Vượn Ma bốn tay dần dần yếu xuống. 
Xuy xuy...
Tiểu Bạo Hùng nâng hai móng nhọn lên, vô cùng hung tàn cắm vào ngực của Vượn Ma bốn tay, rồi sau đó dùng sức kéo một cái, nhất thời ngực bị xé toạc ra.
Vô số máu tươi tuôn ra, Vượn Ma bốn tay ngã xuống đất co quắp hai cái, chết tại chỗ. 
Hô...
Bên kia, Lâm Thần nhìn thấy Vượn Ma bốn tay bỏ mạng, thở ra một hơi, sắc mặt của hắn tái nhợt, mới vừa rồi thi triển ra kiếm kính công kích Vượn Ma bốn tay, đã tiêu hao sạch phần lớn kiếm kính trong cơ thể hắn, cần điều tức một khoảng thời gian, mới có thể khôi phục hoàn toàn.
Hống hống. 
Chém chết Vượn Ma bốn tay, tiểu Bạo Hùng lập tức đứng lên, hướng bầu trời gầm thét hai tiếng, thần sắc tự hào đắc ý, tựa hồ biểu dương thực lực cường hãn của nó.
Bốn phía rất nhiều yêu thú chưa rời đi, nghe được tiếng rống giận của tiểu Bạo Hùng, thân thể lập tức run lên, đều chạy trốn thật xa.
Yêu thú quan niệm cấp bậc cực mạnh, thông thường mà nói, yêu thú cấp thấp cảm thụ kí tức của yêu thú cấp cao, sẽ tránh né ra xa, không dám đi ra càn rỡ, giờ phút này chỉ còn lại tiểu Bạo Hùng là yêu thú cấp cao, bọn chúng lập tức rối rít trốn đi. 
Sau khi đuổi những yêu thú khác, tiểu Bạo Hùng chợt xoay người, thần sắc khinh miệt nhìn Lâm Thần, sau đó, nó nâng móng nhọn lên hướng Lâm Thần ngoắc ngoắc.
Tiểu Bạo Hùng muốn khiêu chiến Lâm Thần!
Thấy một màn như vậy, Lâm Thần lắc đầu, dở khóc dở cười nói: 
- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi thù dai như vậy. Ngươi không sợ ta dùng kiếm trong tay khắc một đóa hoa lên trên người ngươi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.