Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 143: Một trăm hai mươi sáu bình




Chuyện này...
Ngực Lâm Thần phập phồng, hô hấp từng ngụm từng ngụm. Phục Ma Kiếm Quyết tu luyện rất khó, nhưng Lâm Thần không nghĩ tới, hậu quả khi tu luyện thất bại lại nghiêm trọng như vậy. Vừa nãy nếu như không phải hắn phát hiện đúng lúc, kịp thời khống chế chân khí trong cơ thể bao phủ Hàn Thiết kiếm lại, chỉ sợ sẽ bởi vì triển khai tâm pháp đồ Trảm Ma hỗn loạn, khiến lượng chân khí khổng lồ đang vận chuyển nổ tung mà bị thương nặng.
"Chẳng trách nhiều người tu luyện kiếm quyết này như vậy, nhưng chưa từng có ai có thể tu luyện thành công."
Lâm Thần đè xuống chấn động trong lòng, phun nhẹ ra một ngụm khí. Phục Ma Kiếm Quyết là võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp, vốn dĩ võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp đã cực kỳ khó tu luyện, huống chi Phục Ma Kiếm Quyết so với các võ kỹ Huyền Mịch cấp thấp khác, độ khó tu luyện còn lớn hơn một chút.
Lâm Thần đứng tại chỗ, trầm ngâm.
Vừa nãy triển khai một đòn Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ hai Trảm Ma, Lâm Thần vận chuyển theo tâm pháp đồ cũng không có phạm sai lầm, nhưng vẫn thất bại...
Lâm Thần lấy ra bí tịch Phục Ma Kiếm Quyết, lần thứ hai cẩn thận nhìn, một lát sau, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt như đã ngộ ra.
Khi triển khai ba thức kiếm của Phục Ma Kiếm Quyết lúc thả chân khí ra phải cực kỳ chính xác, nếu như có sai lệch một chút nào, đều sẽ dẫn tới triển khai thất bại.
Vừa nãy Lâm Thần triển khai Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ hai Trảm Ma, rõ ràng cho thấy điều động chân khí xuất hiện sai lệch...
Biết được điểm này, Lâm Thần đứng tại chỗ, bắt đầu cân nhắc, mô phỏng phương thức triển khai kiếm pháp này, chỉ chốc lát sau, Lâm Thần ngẩng đầu lên, theo bản năng đưa tay muốn rút Hàn Thiết kiếm bên hông ra, nhưng sờ tới lại đụng phải một mảnh trống không.
Lâm Thần chợt nhớ tới tiếng nổ lúc trước, Hàn Thiết kiếm đã bị gãy, trong mắt loé ra một tia tiếc nuối, xoay tay một cái, lấy ra Hắc sắc Hắc sắc trường côn, dùng Hắc sắc trường côn thay kiếm, Lâm Thần chuẩn bị một lần nữa triển khai Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ hai Trảm Ma.
Việc sử dụng Hắc sắc trường côn thay thế Hàn Thiết kiếm còn có một nguyên nhân khác, Hắc sắc Hắc sắc trường côn này cực kỳ cứng rắn, dù cho phát sinh vụ nổ, cũng sẽ không bị hao tổn.
- Trảm...
Lâm Thần gầm nhẹ một tiếng, chân khí trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, hội tụ lên trên Hắc sắc trường côn, cũng trong lúc đó, Hắc sắc Hắc sắc trường côn được Lâm Thần giơ lên thật cao, phảng phất giống như một thanh trường kiếm, hướng phía trước nặng nề chém xuống.
Rống!
Cùng lúc này, trên Hắc sắc trường côn của Lâm Thần, như ẩn như hiện một con Giao Long mờ mờ. Giao Long này có thân hình khổng lồ, trên cái đầu to lớn có một cái sừng dài đến mấy tấc.
So với lúc trước triển khai Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ nhất Hàng Ma xuất hiện Cự Mãng, con Giao Long này càng mờ nhạt hơn, lại chỉ tồn tại có một khắc, liền biến mất không còn gì.
Lâm Thần hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra vệt vui mừng. Chân khí trong cơ thể hắn phun trào, xoay tay một cái, cất hắc Hắc sắc trường côn đi.
Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ hai Trảm Ma, luyện thành!
Nhưng khi Lâm Thần triển khai đòn đánh này, Giao Long kia chỉ xuất hiện trong thời gian có một hơi thở, mà hình ảnh lại cực kỳ hư vô, đòn đánh này, chỉ là miễn cưỡng triển khai ra, muốn tu luyện tới đại thành, còn cần phải luyện tập đáng kể.
Không suy nghĩ nhiều, Lâm Thần lần thứ hai vung Hắc sắc trường côn lên, tiếp tục luyện tập Phục Ma Kiếm Quyết thức thứ nhất Hàng Ma cùng với thức thứ hai Trảm Ma.
Nhưng dùng hắc Hắc sắc trường côn thay kiếm để tu luyện kiếm pháp này, độ khó lớn hơn nhiều. Dù sao chỉ cần nói đến trọng lượng, hắc Hắc sắc trường côn cùng Hàn Thiết kiếm đã có sự khác biệt rất lớn.
Lâm Thần luyện tập gần nửa ngày, rồi ngừng lại.
Không có Hàn Thiết kiếm, tu luyện Phục Ma Kiếm Quyết cực kỳ bất tiện.
Trước đó khi lĩnh thưởng ở chỗ trưởng lão nhiệm vụ điện, Lâm Thần nhận được một cái răng nanh của yêu thú cấp năm đỉnh phong Cự Linh Mãng, răng nhọn kia là vật liệu cao cấp để rèn đúc vũ khí, hơn nữa lúc Lâm Thần vừa mới trở thành đệ tử nội môn, ở sâu trong dãy Mặc Liên sơn chiếm được một khối Hàn Băng thạch thượng phẩm, hai thứ đồ này, gần đủ để Lâm Thần rèn đúc ra một thanh bảo kiếm.
Lâm Thần trầm ngâm một chút, quyết định ngày mai xuống núi đến chợ thu hồi đan dược, sau đó sẽ đi tới Vương gia ở Thiên Lĩnh trấn nhờ trưởng lão Vương gia hỗ trợ rèn một thanh bảo kiếm.
Bên trong chợ đan dược, hai tháng trước Lâm Thần cùng chưởng quỹ của cửa hàng đã có giao ước, lúc đó Lâm Thần cuung cấp rất nhiều nội đan yêu thú cấp ba cấp bốn ở trên người cho trưởng quầy, để người đó phụ trách luyện chế, sau khi luyện chế ra, bất kể là đan dược bán thành phẩm, hay là đan dược thành phẩm, Lâm Thần sẽ lấy đi sáu phần.
Còn Vương gia kia, là sau khi Lâm Thần trở thành đệ tử nội môn không lâu, từng nhận một nhiệm vụ bảo vệ đội buôn của họ tiến vào dãy Mặc Liên sơn tìm kiếm Hàn Băng thạch, được gặp gỡ Vương gia. Vương gia là gia tộc rèn đúc vũ khí, ở xung quanh đây cũng khá là có danh tiếng, vũ khí bọn họ làm ra rất được võ giả hoan nghênh.
Trong lòng quyết định xong, Lâm Thần sau khi ăn cơm tối, tắm rửa qua, liền trở lại phòng nhỏ chuẩn bị tu luyện.
Lấy ra một bình rưỡi tụ khí đan thượng phẩm, bắt đầu tu luyện cả đêm.
Một đêm yên ắng, sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Thần rời giường rất sớm, sau khi chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, trực tiếp đi xuống chợ.
Tại chợ bên dưới Thiên Cực tông. Rất dễ bắt gặp võ giả mang theo túi lớn túi nhỏ từ dãy Mặc Liên sơn đi ra, một vài võ giả lần này tiến vào Mặc Liên sơn thu hoạch rất tốt vui vẻ ra mặt, tiến vào tụ tập trong khu chợ.
Cùng với võ giả tụ tập thành đội tiến vào cũng có người hoặc là bị thương hoặc là bị đồng đội vô ý bỏ lại ở dãy Mặc Liên sơn, những võ giả này trên mặt lộ rõ vẻ bi thương.
Nhưng không còn cách nào khác, muốn tu luyện nhất định phải kiếm được linh thạch, đan dược, mà muốn thu được linh thạch, đan dược, tiến vào dãy Mặc Liên sơn săn giết yêu thú chính là con đường tốt nhất.
Đương nhiên, cũng có võ giả lựa chọn tiến vào Mặc Liên sơn để giết người cướp hàng, cướp đoạt đồ của người khác.
Chỉ là nếu làm như thế, cũng phải trả cái giá cực lớn. Dù sao nếu là gặp phải võ giả giấu diếm thực lực, như vậy kẻ chết chính là hắn.
Nói tóm lại, bất kể là dùng biện pháp nào, đều có nguy hiểm cực lớn.
Võ giả tu luyện, rất khó!
Một năm trước, Lâm Thần cũng như những võ giả này, tiến vào dãy Mặc Liên sơn săn giết yêu thú kiếm lấy điểm cống hiến, một năm sau, ngày hôm nay, Lâm Thần đã đột phá trở thành cường giả Thiên Cương cảnh, thực lực trong các võ giả Thiên Cương cảnh cũng được coi như là cường hãn.
Đi tới chợ, Lâm Thần không có nhìn đông nhìn tây, mà trực tiếp đi đến cửa hàng đan dược.
Chợ bên dưới Thiên Cực tông này không lớn, nhưng cũng đầy đủ, cửa hàng đan dược, vũ khí, quầy hàng các loại toàn bộ đều có. Lâm Thần một đường đi qua, hai bên đường phố, đều là đồ vật mà võ giả tiến vào dãy Mặc Liên sơn săn giết yêu thú lấy được, sau khi trở về chính mình mang bán ra, bày sạp ở hai bên đường.
Những quầy hàng này có thượng vàng hạ cám đủ loại, thậm chí còn có thể nhìn thấy công pháp, võ kỹ được bán ra, đương nhiên đều là một ít công pháp và võ kỹ cấp thấp, dù sao công pháp và võ kỹ cấp cao, võ giả tán tu căn bản rất ít có cơ hội có được.
Cửa hàng đan dược Thanh Tùng các, chính là nơi có giao hẹn với Lâm Thần trước đó.
Bên trong cửa hàng luôn không thiếu võ giả, giờ khắc này bên trong có không ít võ giả đang chọn lựa đan dược, những võ giả này hầu hết tu vi là Luyện Thể cảnh, chọn lựa đan dược, cũng là các loại hạ phẩm, trung phẩm.
Lâm Thần đi vào Thanh Tùng các, một hầu gái có khuôn mặt ưa nhìn lập tức đi tới, tươi cười nói:
- Hoan nghênh công tử tới Thanh Tùng các, không biết công tử cần tìm đan dược loại nào?
Lâm Thần lắc đầu một cái, cười nói:
- Không cần, ta là Lâm Thần, làm phiền ngươi nói một tiếng với chưởng quầy là có Lâm Thần đến.
Nghe xong, cô hầu gái hơi sững sờ, nhưng có vẻ nàng từng được chưởng quỹ Thanh Tùng các dặn dò, biết Lâm Thần cùng Thanh Tùng các có giao dịch, vẻ mặt cung kính nói:
- Lâm công tử xin chờ một chút, tiểu nữ đi gọi chưởng quỹ tới ngay.
Hầu gái hướng Lâm Thần khom người, liền vội vã đi lên lầu hai Thanh Tùng các.
Đợi không bao lâu, một người trung niên bụng bự từ cửa cầu thang bước xuống, thị nữ vừa nãy đi theo phía sau.
Người trung niên mập mạp nhìn thấy Lâm Thần, cười lớn một tiếng nói:
- Lâm công tử đại giá quang lâm, hoan nghênh hoan nghênh.
Lâm Thần nở nụ cười, khẽ gật đầu đáp lại, xem như là chào hỏi.
- Lâm công tử mời đi bên này, chúng ta vào trong từ từ nói chuyện.
Hai mắt trưởng quầy híp thành một khe, mặt hồng hồng, xem ra cực kỳ cao hứng.
Lâm Thần trong lòng hơi động, có lẽ là Thanh Tùng các luyện chế được không ít Tụ Khí đan thượng phẩm, nếu không lão mập cũng sẽ không có vẻ mặt như thế. Hắn gật gù, cười nhạt nói:
- Xin mời!
- Xin mời!
Lão mập hạ thấp người chắp tay, hai người sóng vai tiến vào bên trong một gian sương phòng.
Vẫn là căn phòng nhỏ lần trước Lâm Thần cùng lão trao đổi, hai người ngồi ở trên ghế dựa mềm, một hầu gái bưng hai chén trà đi vào, sau khi để xuống, hướng hai người cung kính khom người, rồi chậm rãi đi ra ngoài.
Lâm Thần nâng chung trà lên, nhẹ nhàng uống một hớp, nhất thời một mùi thơm ngát hương vị nhàn nhạt tràn ngập khoang miệng, cảm thấy tinh thần sảng khoái, mấy ngày liên tiếp điên cuồng luyện tập, mệt mỏi cũng giảm đi nhiều, Lâm Thần nở nụ cười, nói:
- Trà ngon!
- Ha ha, trà này là dùng mấy loại linh thảo trăm năm cùng với nước trà chuyên dụng luyện chế từ linh thảo mà thành, đối với võ giả giúp khôi phục thể lực cực lớn, có thể làm cho Lâm công tử tán thưởng như vậy, chính là vinh hạnh của bổn tiệm.
Lão mập mở miệng nói, trên mặt lộ vẻ đắc ý.
Lâm Thần nở nụ cười, cầm chén trà trong tay đặt ở trên bàn gỗ nói:
- Quá khen! Không biết quý tiệm luyện chế Tụ Khí đan thượng phẩm thế nào rồi?
Lần này Lâm Thần đến đây, chính là vì giao dịch này. Hai tháng trước, Lâm Thần cùng Thanh Tùng các đã giao ước rõ ràng, hắn cung cấp lượng lớn nội đan yêu thú, còn Thanh Tùng các thì phụ trách luyện chế, bất kể là thành phẩm, hay là bán thành phẩm Tụ Khí đan thượng phẩm luyện chế ra, Lâm Thần đều sẽ có được sáu phần trong đó.
Nghe Lâm Thần nói xong, lão mập nheo mắt một cái, nghiêm túc nói:
- Còn phải cảm tạ Lâm công tử cung cấp nội đan yêu thú, bổn tiệm lần này luyện chế, tổng cộng được hơn một trăm sáu mươi bình tụ khí đan bán thành phẩm, tụ khí đan thượng phẩm thì có năm mươi bình.
Một trăm sáu mươi bình tụ khí đan bán thành phẩm, năm mươi bình tụ khí đan thượng phẩm!
So với lần trước, số lượng đan dược luyện chế ra lần này quá nhiều! Chẳng trách vẻ mặt lão mập lại mừng rỡ như vậy.
Dựa theo quy ước, Lâm Thần có thể lấy sáu phần mười. Nói cách khác, tổng cộng Lâm Thần có thể lấy được chín mươi sáu bình Tụ Khí đan bán thành phẩm, thành phẩm Tụ Khí đan thượng phẩm ba mươi bình.
Tổng cộng là một trăm hai mươi sáu bình!
Tụ Khí đan thượng phẩm vốn dĩ khó tìm, phần lớn đều là do tông môn phân phát, bình thường võ giả tán tu rất khó có được, mặc dù là bên trong chợ có bán ra thượng phẩm Tụ Khí đan, nhưng số lượng rất ít ỏi.
Lâm Thần dùng mấy trăm viên nội đan yêu thú, đổi thành hơn trăm bình Tụ Khí đan thượng phẩm, mặc dù trong đó phần lớn là đan dược bán thành phẩm, nhưng tuyệt đối là có lời, không hề thiệt thòi.
Còn phía Thanh Tùng các, tuy rằng chỉ được bốn phần mười trong đó, nhưng cũng đủ để kiếm bộn linh thạch rồi, phải biết Tụ Khí đan thượng phẩm là cực kỳ quý hiếm, võ giả bình thường muốn mua cũng không mua được.
Lâm Thần không nhịn được híp mắt một cái, nhiều đan dược như vậy, đủ để hắn tu luyện tới lúc đại hội nội môn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.