Chương 962
Lỗ Nam thật muốn đập nát vụn cây cung composite trong tay anh ta, vừa rồi anh ta còn đang vì những người khen ngợi kỹ thuật bắn cung cao siêu mà đắc ý…
Bây giờ nhìn lại, anh ta chẳng là cái gì.
Lại liên tưởng đến Tề đẳng Nhàn tự giễu bản thân là nhà quê, trên mặt mọi người lại càng thêm khó nhìn, hận không thể tìm một khe hở chui vào!
Ngay cả Ngọc Tiểu Long cũng có thể thắng, bọn họ lấy cái gì để so sánh?
“Mẹ nó Từ Ngạo Tuyết đó không biết trời cao đất rộng, lại dám khiêu chiến với Nhị đương gia ngài, lần này nhất định có thể làm cho cô ta vốn liếng không còn!”
Trong đám người Lỗ Nam, vừa nảy có cô gái kia sợ đến mực ngồi bệt xuống đất.
Thì ra vị trước mắt này, chính là nhân vật nổi tiếng nhất Trung Hải hiện nay, người đã đầu tư năm trăm tỷ cho tập đòn Hướng Thị Tề tổng Tề Đẳng Nhàn…
Tề Đẳng Nhàn không có hứng thú nghe Triệu Hắc Long nịnh nọt, trực tiếp vẫy tay ngắt lời anh ta, để cho hắn cùng Hoàng Tình Ca chậm rãi trò chuyện.
Hoàng Tình Ca thở phào nhẹ nhõm, cười với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Cám ơn anh!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Việc nhỏ mà thôi, có rảnh mời tôi ăn cơm là được.”
Lỗ Nam sắc mặt tối đen, không nói một lời, xoay người rời đi.
Những tùy tùng của anh ta đương nhiên cũng không tiện lưu lại, trong đó mấy hội viên kia thậm chí đều bị Tề Đẳng Nhàn trực tiếp xóa tên.
Tề Đẳng Nhàn cũng chuẩn bị rời đi, liền nhận được điện thoại Dương Quan Quan gọi tới, nói là Hoàng Văn Đào trực tiếp chuyển vào tài khoản công ty một tỷ rưỡi.
Xem ra, Hoàng Văn Đào thật sự sợ Tề Đẳng Nhàn đổi ý, cho nên rèn sắt khi còn nóng chuyển tiền ngay lập tức, điều này làm cho hắn có chút dở khóc dở cười.
“Tôi biết rồi, số tiền này là cho Hướng tổng, cô chuyển vào tài khoản tập đoàn Hướng TThị, nói với Hướng tổng một tiếng.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.
“Được.” Dương Quan Quan nói.
Trong lòng cô ta cũng có thắc mắc, tại sao Hoàng Văn Đào lại đầu tư tiền vào tập đoàn Hướng Thị?
Tề Đẳng Nhàn quay đầu nói với Hoàng Tình Ca: “Tiền của Hoàng đại tiên sinh tôi đã nhận được, cô bảo ông ta kế tiếp yên tâm chờ tin tức là được, ít nhiều có thể làm cho ông ta hồi máu.
Hoàng Tình Ca có chút áy náy nói: “Cám ơn.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ điểm Triệu Hắc Long một chút, nói: “ nói chuyện tiếp đãi bạn của tôi cho tốt”
“Nhị đương gia ngài cứ yên tâm, không nói Hoàng tiểu thư là bạn của ngài, đó cũng là thiên kim của thị trưởng thành phố a, tôi nhất định sẽ cung kính kính đối đãi!”
Tề Đẳng Nhàn yên tâm rời khỏi câu lạc bộ Thượng Động, sau đó đến công ty.
Vừa tới công ty trong đại sảnh, thì có thư ký phòng hành chính đi lên nói: “Tề tổng, một nhân vật lớn đến công ty, nói muốn gặp anh, hiện tại các quản lý cấp cao đang tiếp cô ấy trong phòng tiếp khách!”
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói: “Đại nhân vật nào vậy?”
“Là Trần gia người của Nam Dương quốc.” Thư ký vội vàng nói.
Tề Đẳng Nhàn lấy lại tinh thần, Nam Dương quốc Trần gia? Hắn có chút ấn tượng.
Lúc trước trong nhà tù U Đô từng giam giữ một người Nam Dương quốc Trần gia tên là Trần Khánh, nói là phạm trọng tội, trên thực tế chỉ là tị nạn chính trị mà thôi.