Tuyệt Thế Cường Long

Chương 950: "Anh vẫn còn liên lạc với Tài Phiệt Thượng Tinh sao?"




Chương 950

Tề Đẳng Nhàn đưa tay vỗ nhẹ lên gò má Lâm Từ Long, lạnh nhạt nói: “Lâm Đại tá, anh phải nhớ kỹ, đừng dại làm chim đầu đàn cho người ta, kết cục thảm lắm.”

Lâm Từ Long nóng lòng từ Đế Đô chạy đến sư đoàn 81 để tìm Tề Đẳng Nhàn gây phiền phức như vậy, đương nhiên đằng sau có người tác động.

Tất nhiên cũng một phần là do Lâm Tòng Long thực sự không để Tề Đẳng Nhàn vào mắt, cảm thấy khí phách của mình có thể làm cho Tề Đẳng Nhàn sợ đến mức tè ra.

Nào biết được người ta mạnh mẽ như vậy, chỉ một cái tát đã khiến anh ta gục xuống.

Lâm Từ Long cắn răng nói: “Bát quái ma chưởng, không nghĩ tới chưởng kình của cậu lại khủng bố như vậy… Có chút lợi hại!”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Bình thường thôi, nếu tôi không có tài cán gì thì mấy năm nay làm sao mà sống được. Ngược lại người có xuất thân từ sư phụ tốt như anh hình như cũng không có giỏi đến mức đó!”

Lúc này các chiến sĩ của Đại đội Đao Nhọn đều hò reo, cả đám phấn khích không chịu nổi.

Cấp dưới của Lâm Từ Long đều che mặt mo lại, trông xấu muốn chết, những tiếng hoan hô này đối với bọn họ mà nói chói tai cực kì, không khác gì tát vào mặt họ.

“Khó trách tuổi còn trẻ như vậy đã bị Phó lão đặc biệt đề bạt thành Chuẩn tướng Tổng cục Chính trị, bản lĩnh này không phục không được…” Nhìn một màn này, trong lòng Tưởng Thiên Hà âm thầm kinh ngạc.

Hiện tại anh ta đối với Tề Đẳng Nhàn hoàn toàn tâm phục khẩu phục, với thân thủ này mà được giao cho chức vụ Chuẩn tướng đúng là không quá đáng.

Phải biết rằng các quốc gia phải tốn rất nhiều sức lực để có thể thu hút được những nhân tài như này, chỉ dựa vào một chức vị Chuẩn tướng đã có thể lôi kéo được một nhân tài như Tề Đẳng Nhàn thì quả thực quá lời.

Lâm Từ Long đương nhiên cũng là một bộ mặt chết chóc.

Khi bạn cho rằng đối thủ của mình cùng lắm chỉ là một con kiến, bạn có lòng tin tràn đầy chỉ một cước đạp xuống, cảm thấy có thể trực tiếp giẫm chết nó.

Nhưng cuối cùng, bạn lại phát hiện, con kiến đó lại là một con hổ, nó biến hóa nhanh chóng, một cú ngoặm răng liền có thể cắn đứt đầu bạn.

“Thật ra thì, chỉ cần dựa vào việc anh đụng đến thượng quang, tôi đã có thể quang minh chính đại giết chết anh rồi.”

“Nhưng dù sao anh cũng là họ hàng của Tề gia, mặc dù không có quan hệ huyết thống gì với tôi, nhưng dù sao trên danh nghĩa vẫn là anh em họ.”

“Sau này làm người nên khiêm tốn một chút, đừng nghĩ đến việc lên mặt, cũng không phải lần nào cũng may mắn như vậy đâu.”

Tề Đẳng Nhàn nở một nụ cười hâm chọc nhìn Lâm Từ Long, chậm rãi nói.

Sắc mặt Lâm Từ Long trắng bệch, hung hăng nắm chặt nắm đấm của mình, anh ta thực sự có chút hối hận vì đã đến đây.

Cũng không biết tin đồn kia ở Đế Đô là do ai lan truyền, nói là Tề Đẳng Nhàn làm chuẩn tướng, sau đó thỉnh thoảng lại có người ở bên tai anh ta nói vài câu.

Ngọn lửa trong lòng anh ta, cũng lúc càng khó kiềm chế.

Thêm vào đó, Tề Vân Phong tuyên bố với bên ngoài rằng Tề Đẳng Nhàn vô lễ, đuổi ông ta ra khỏi TianLai Capital, lại càng cho anh ta một cái cớ làm khó dễ.

Phấn khích đến đây, kết quả lại là đưa đầu vào miệng súng, quỷ mới biết làm thế nào mà một kẻ nhà quê chui ra từ nhà tù nhỏ bé này, lại luyện ra được một thân sức mạnh cường bạo như vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.