Chương 922
Nhị đại đội trưởng nghe nói như vậy không khỏi ngẩn người, một lát sau, có chút nghẹn khuất nói: “Huấn luyện viên, sư đoàn chúng ta không có pháo Ý. Hơn nữa, đập một cái khách sạn mà thôi, dùng pháo cũng hơi quá…”
Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, cười cười: “Không có gì, tôi chỉ tuỳ tiện hỏi thôi.”
” …” Nhị đại đội trưởng cạn lời: “Huấn luyện viên, trong lời thoại là nhị tiểu đoàn trưởng.”
“Không có gì, dù sao cũng là nhị.” Tề Đẳng Nhàn khoát tay: “Đập đi!”
Các chiến sĩ hô một tiếng, đồng loạt lấy ra quân côn, xẻng công binh các loại, từ trong hàng tản ra bốn phía, sau đó bắt đầu đập phá sân khách sạn.
Thành viên Long Môn ở bên ngoài nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm cái.
Trong bọn họ có người mang theo súng tới, nhưng lúc này ai dám móc ra chứ?
Sắc mặt Từ An đen như tro dưới đáy nồi, liên tục hít khí lạnh, trấn an bản thân: “Tề tổng, năm triệu này tôi trả cho cậu, cần gì phải huy động cả Đại đội can thiệp?”
“Đừng, ông cứ giữ lại đi, khách sạn này tôi quyết phải đập!”
“Còn nữa, tôi nói ông nghe một câu, tôi đập xong nhớ trang hoàng lại thật tốt, trang hoàng xong tôi lại đập tiếp.”
“Sau khi tôi đập qua hai lần, câu chuyện năm triệu này của chúng ta coi như xong.”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại, cười như không cười nói với Từ An.
Trước mắt Từ An tối sầm lại, suýt chút nữa tức giận đến ngất, trang hoàng khách sạn này, không có hơn mười triệu làm sao mà làm được?
Tề Đẳng Nhàn đập một trận, chi phiếu năm triệu trong tay ông ta hoàn toàn không đỡ lại được tổn thất, vậy mà Tề Đẳng Nhàn còn muốn đập thêm lần nữa?
“Ầm! Ầm! Ầm——”
“Rầm! Rầm! Rầm ——”
Đám chiến sĩ đặc chủng này không hề nhẹ tay, thiên chức của bọn họ chính là tuân theo mệnh lệnh, Tề Đẳng Nhàn là cấp trên của họ, mệnh lệnh đã ban xuống thì phải nghe theo thôi.
Hơn nữa, ai cũng có d*c vọng phá hoại, khách sạn quý giá như vậy, lúc đập cũng mang đến cho bọn họ một loại kh0ái cảm không hề nhỏ.
Gần đây các chiến sĩ bị Tề Đẳng Nhàn cho tập luyện vô cùng tàn nhẫn, hôm nay đám người mệt mỏi này có được cơ hội phát ti3t, ra tay không chút nể mặt.
“Người của Từ Đà chủ không phải rất nhiều sao? Gọi lên thử xem.” Tề Đẳng Nhàn giết người chưa đủ, còn phải bổ đao.
Từ An tức giận đến mức lồ ng ngực phập phồng, trực tiếp phun ra một ngụm máu từ cổ họng ra, cảm thấy đối phương thật sự là quá đáng giận.
Từ Dương nhìn thôi đã lạnh run, thành viên của Long Môn có gọi thêm nhiều hơn nữa thì có ích lợi gì chứ?
Dù có dựa vào số lượng để đàn áp những chiến sĩ này đi nữa, thì sau lưng bọn họ vẫn còn có một Sư Đoàn 81, Long Môn sao có thể chống lại được cả Sư đoàn?
Từ An không khỏi nghiến răng nghiến lợi: “Từ Đẳng Nhàn, cậu đừng có càn rỡ! Cậu có biết hậu quả là gì không?”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai: “Ông kiện tôi đi, xem có thể kiện hay không!”