Tuyệt Thế Cường Long

Chương 864: “Nhất định phải bảo vệ tốt Trần Liệt!”




Chương 864

“Thứ rác rưởi, mày chỉ dám trốn thôi à? Chỉ có chút tài nghệ đó mà cũng có mặt mũi đòi làm huấn luyện viên của bọn tao? Mau cút về nhà mày đi!”

“Đến cả đương đầu trực diện cứng đối cứng còn chẳng dám, không lẽ mày chỉ có chút năng lực đó thôi sao? Mau quỳ xuống nhận sai với Lý huấn luyện viên đi, nói không chừng mày sẽ được ông ấy tha cho một mạng đó.”

“Vô dụng, tên này vô dụng rồi, thật không ngờ lần này ban Chính trị lại cắt cử một tên huấn luyện viên rác rưởi thế này cho đại đội tiên phong chúng ta.”

Các chiến sĩ nhao nhao làm ồn, họ nghĩ Tề Đẳng Nhàn không có đủ năng lực, nghĩ hắn là một tên rác rưởi chỉ biết né tránh, không dám đối đầu trực diện.

Tề Đẳng Nhàn làm như mình mắt điếc tai ngơ, lần trước hắn vừa mới đối đầu trực diện cùng Ngọc Tiểu Long kia kìa, hai tay còn bị tụ máu đến mức tím bầm nữa cơ.

Dạo gần đây hắn cần phải duy trì trạng thái cơ thể ở mức tối đa hoặc ít nhất cũng là tiệm cận mức tối đa từng giây từng phút một, thế nên hắn mới lười không muốn đối đầu trực diện với Lý Trường Hồng.

Bằng không, với thực lực của hắn, chỉ sợ hai ba cú chạm thôi cũng đủ để phá tan thế quyền của Lý Trường Hồng rồi.

“Khí thế hung hãn của mày lúc phế bỏ con tao đâu? Sao giờ mày như chim sợ cành cong thế? Thử chạm vào tao xem nào!” Lý Trường Hồng đuổi theo hắn, liên tục nói ra những câu khiêu khích Tề Đẳng Nhàn, muốn làm hắn tức giận.

Cuối cùng ông ta cũng đuổi kịp, hai người giao thủ, thế nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ sử dụng những thủ pháp cơ bản như gạt ra, đỡ lấy, vân vê, tất cả đều là để đón đỡ những đòn đánh của Lý Trường Hồng và hóa giải từng cú đấm như trời giáng của ông ta.

Sau đó Lý Trường Hồng giơ móng tay muốn nhắm vào ngực hắn, nhưng ngay trong giây phút bàn tay như lưỡi đao của ông ta xẹt ngang qua, Tề Đẳng Nhàn lại né.

Lý Trường Hồng bị hắn đùa giỡn tới mức tâm phiền ý loạn, ông ta bước nhanh tới trước, ép Tề Đẳng Nhàn đến chỗ một khung xà kép, lại thêm một đấm nhắm thẳng vào xương đốt sống cổ!

Tề Đẳng Nhàn cũng đột ngột bước lên một bước, bàn chân đạp mạnh vào trụ xà kép, mượn lực để xoay người sang bên kia.

Khoảnh khắc hắn xoay người cũng là lúc Lý Trường Hồng biết quyền pháp của đối phương đã thay đổi!

Ban nãy đúng là Bát Quái bộ, thế nhưng bây giờ hắn lại đứng trong tư thế hai chân một trước một sau như gà trống.

“Chân gà… Hình Ý quyền?!” Lý Trường Hồng nhíu mày thật chặt. “Ai thèm quan tâm mày dùng quyền pháp gì cơ chứ, một đấm của tao sẽ kết thúc mày nhanh thôi!”

Tề Đẳng Nhàn tiếp tục mượn lực để xoay người, trong nháy mắt hắn tạo thành tư thế “Tam thể thức” của Hình Ý quyền, khí thế bỗng dưng tăng cao đến cực hạn, dường như hai mắt hắn phát ra một thứ ánh sáng vô cùng chói mắt!

Lý Trường Hồng nhìn thẳng vào mắt hắn, bỗng thấy nhãn cầu mình mơ hồ có chút nhức và đau.

“Hô!”

Tề Đẳng Nhàn thở ra một hơi, một cú băng quyền được tung ra từ bên eo hắn!

Nắm đấm của hắn lao thẳng về phía nắm đấm của Lý Trường Hồng, công bằng đối diện, lấy cứng chọi cứng!

Nắm đấm của Lý Trường Hồng và nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn chạm mặt nhau!

“Ầm!”

Một tiếng nổ thật lớn vang lên.

Nhất thời Lý Trường Hồng biến sắc, ông ta chỉ có cảm giác ngay cả hàm răng của mình cũng đang bắt đầu chuyển động, bèn há miệng ra, vài cái răng to lập tức rơi xuống đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.