Tuyệt Thế Cường Long

Chương 758: Cậu làm loạn đánh người là lỗi của cậu."




Chương 758

Dương Viễn Sơn không khỏi sửng sốt, sau đó lơ đễnh cười, trong nụ cười, mang theo một chút khinh miệt.

Còn Tống Chí Mai sắc mặt lạnh lùng, trong ánh mắt có thêm vài phần xem thường, nói khoác loác làm màu không có điểm mấu chốt? Dương Viễn Sơn muốn đặt phòng hoa viên trên không đều cần nhờ đến quan hệ, Tề Đẳng Nhàn thế mà nói đặt trước thì liền đặt trước?

“Tính cách của con gái mình có chút giống mình, càng bắt nó làm cái gì thì trái lại nó sẽ càng phản cảm.”

“Vẫn phải từ từ chậm rãi, làm cho nó nhận biết được sự ưu tú của Dương Viễn Sơn thì tự nhiên nó sẽ sinh ra thiện cảm với cậu ta.”

“Dù sao mình cùng Dương gia hợp tác cũng không nóng vội nhất thời, có thể cứ từ từ thương lượng đến.”

Tống Chí Mai nhìn Lý Vân Uyển, trong lòng thầm nghĩ.

Cũng may, Dương Viễn Sơn cũng không phải là một người sốt ruột.

Vì tôn trọng mẹ, Lý Vân Uyển trao đổi số điện thoại cùng Dương Viễn Sơn, tránh cho mẹ vì quá mất mặt mà tức giận.

Tề Đẳng Nhàn đối với việc này cũng rất thông cảm. Hắn không tỏ thái độ khó chịu, dù sao, chẳng ai có thể cuỗm được người của hắn.

“Anh không ăn dấm à?” Lý Vân Uyển nhịn không được nhỏ giọng hỏi Tề Đẳng Nhàn.

“Tôi ghen cái gì?” Tề Đẳng Nhàn hỏi một cách nhàn nhạt, hắn duỗi tay dứt khoát sờ lên cái đùi đẹp của Lý Vân Uyển “Tôi có thể sờ chân, hắn có thể sờ sao?”

Lý Vân Uyển suýt nữa cười ra tiếng, tên này trả lời lạ thật đấy!

Nhưng mà, cô ta thích là được.

Động tác nhỏ giữa hai người không hề bị Tống Chí Mai cùng Dương Viễn Sơn phát hiện.

Tống Chí Mai nói với Dương Viễn Sơn “Dương thiếu gia, nếu có rảnh thì chịu khó hẹn Vân Uyển cùng ăn cơm. Vân Uyển, con sống ở Trung Hải nhiều năm như vậy, cũng gần như là hướng dẫn viên, hướng dẫn cho cậu ấy nhé, đãi khách cẩn thận nha con!”

“Thiếu gia Dương là đích thân mẹ mời từ Thượng Hải về đây, con không được qua loa lấy lệ đâu đấy.”

“Đây là mệnh lệnh, con có hiểu không?”

Lý Vân Uyển nói “Vâng, vâng, vâng, con hiểu rồi, chờ con xong chuyện này đã.”

Cô ta cho người ta leo cây cũng không phải một hai lần, Lý Vân Uyển cô ưu tú như vậy, người theo đuổi không ít, một đám không ít thì nhiều đều bị cô ta trêu đùa đến quay mòng mòng.

Đời này Lý Vân Uyển làm một chuyện tốt lớn nhất chính là khiến không ít đàn ông đều hiểu một đạo lý rằng chết vì gái là cái chết tê tái.

Tống Chí Mai nói “Có vài người cần phải tự hiểu lấy mình, không cần leo cao, thành thật làm việc mới là đi đúng đường!”

Ở trong mắt Tống Chí Mai, Tề Đẳng Nhàn chắc chắn là một tên khua môi múa mép chuyên lừa con gái, một tên rác rưởi chỉ muốn trèo cao, hắn so với Dương Viễn Sơn quả thực như trời với đất.

Dương Viễn Sơn cũng cảm thấy mình nên chứng tỏ một chút thực lực để làm cho tên Tề Đẳng Nhàn ngu ngốc này biết xấu hổ rời đi. Anh ta cười đứng dậy, đi đến bên cạnh Lý Vân Uyển.

“Vân Uyển, hôm nay là sinh nhật em, tôi cũng không biết em thích gì nhưng cũng tùy tâm chuẩn bị một chút quà mọn.”

“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, hy vọng lần gặp mặt sau chúng ta sẽ càng vui vẻ.”

“Đây chỉ là tấm lòng nho nhỏ, xin em hãy nhận lấy!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.