Tuyệt Thế Cường Long

Chương 729:




Chương 729

Sau khi Kiều Thu Mộng nghe thấy lời này, cô ta không kiềm được sợ hãi mà rụt vào trong lòng Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn nhướng mày, trực tiếp vươn chân lên đá vào trong bụng Long Quốc Kim, cú đá này mạnh đến mức khiến Long Quốc Kim văng ra ngoài, đập vào vách tường vang lên một tiếng rầm, đau đến suýt chút nữa là đã ngất xỉu.

“Mày là cái thá gì, mà bắt vợ tao phải chờ mày xử lý?” Tề Đẳng Nhàn vỗ bả vai Kiều Thu Mộng để an ủi, sau khi buông cô ta ra, hắn bước về phía trước ngay lập tức.

Mọi người thấy cảnh tượng này, tay chân không khỏi luống cuống, Tề Đẳng Nhàn quá bạo lực, không hợp ý là đã ra tay với Long Quốc Kim?

E rằng cú đá này đã đủ để ruột gan đứt thành từng khúc!

Hơn nữa, Long Quốc Kim lại là cháu trai của ông chủ Long Tông Toàn ở đế đô!

Đánh cậu ta thành ra như vậy, không biết Long Tông Toàn sẽ tức giận đến cỡ nào?

Quả thật là khiến người ta không dám tưởng tượng!

“Mày…”

“Cái gan chó của mày thật lớn, thế mà dám ra tay đánh tao!”

“Mày biết tao là ai không? Mày biết chú tao là ai không?”

Long Quốc Kim tức muốn phun máu, quả thật là không dám tin, một thằng ranh bụi đời ở thành phố Trung Hải mà lại dám ra tay đánh cậu ta!

Tề Đẳng Nhàn nghiêng đầu, nói với vẻ không kiên nhẫn: “Mau gọi điện cho chú của mày, sự kiên nhẫn của tao có giới hạn!”

Long Quốc Kim thẹn quá hóa giận, cậu ta nói ngay lập tức: “Con mẹ mày đợi đấy cho tao, mày dám khiêu khích tao như vậy, chú tao sẽ không bỏ qua cho mày!”

Sau khi nói xong lời này, Long Quốc Kim lấy điện thoại ra gọi cho chú Long Tông Toàn của chính mình.

“Chú ơi, cháu bị người ta đánh, chú mau đến đây giúp cháu!” Long Quốc Kim vừa mở miệng là đã vào thẳng vấn đề.

“Hả? Thế mà có người dám đánh cháu? Hắn có biết cháu là cháu trai của Long Tông Toàn này không?” Long Tông Toàn nghe xong, quả nhiên là tức đến tím mặt.

Long Quốc Kim ấm ức nói: “Cháu có nói rồi, nhưng hắn vẫn không kiêng nể gì, còn kêu cháu mau gọi điện cho chú.”

Long Tông Toàn bực bội nói: “Hay lắm, đúng là thứ rác rưởi, lại dám không cho chú thể diện, xem chú có đánh chết hắn không!”

Mọi người Kiều gia đều vui mừng khi có kẻ gặp xui xẻo, Tề Đẳng Nhàn đã hoàn toàn đắc tội một nhân vật lớn là Long Tông Toàn.

Người đắc tội Long Tông Toàn như vậy, mà còn muốn có quả ngọt để ăn?

“Tề Đẳng Nhàn, loại người không biết sống chết như anh, thế mà dám đánh cậu Long, bây giờ cậu Long đã báo chuyện này cho Long tổng, tôi xem nay anh sẽ chết như thế nào!” Kiều Thanh Vũ vô cùng đắc ý nói.

“Hừ… Còn muốn trục xuất người Kiều gia chúng ta ra khỏi tập đoàn Kiều thị? Để tao xem mày có sống qua ngày hôm nay không!” Bộ dáng Kiều lão gia tử bình tĩnh vuốt chòm râu của chính mình, khịt mũi khinh thường.

Vẫn chưa nói dứt câu thì Tề Đẳng Nhàn đã xông lên phía trước, cướp cái di động trong tay Long Quốc Kim.

Long Quốc Kim cắn răng nói: “Cướp di động của tao cũng không có ích, tao đã kể xong mọi chuyện, mày chết chắc rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.