Chương 641
Toàn thân Shevchenko không khỏi run lên, Cổ Tân Tư Cơ là trùm sò lớn nhất Tuyết Quốc, ông ta đang có mâu thuẫn gay gắt với chính quyền của Tuyết Quốc nên không thể không tránh đi một thời gian, giao lại toàn bộ sản nghiệp của mình cho Bogdanov xử lý.
Trước mắt, chính phủ Tuyết Quốc chưa bắt được Cổ Tân Tư Cơ, nên cũng không dám hướng mũi dùi về phía Bogdanov hay tập đoàn Phi Tuyết. Bọn họ sự Cô Tân Tư Cơ sẽ tạo ra cục diện cá chết lưới rách người trước truyền thông phương Tây, đến lúc đó, uy tín quốc tế của chính phủ Tuyết Quốc có thể sẽ rơi thẳng xuống đáy chỉ trong tích tắc.
“Được rồi, ông bạn già này, không cần căng thẳng như vậy đâu, cứ làm chuyện của ông là được.” Bogdanov điềm đạm trấn an ông ta.
Shevchenko gật đầu, nhìn Bogdanov rời đi, bước vào một căn phòng tổng thống khác.
Tới khi cậu ta trở về phòng của mình, Shevchenko mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó cảm giác lạnh sống lưng khi tiếp xúc với nhân vật đáng sợ này cũng dần vơi đi.
Hiển nhiên, xung quanh Bogdanov có rất nhiều cao thủ vô cùng lợi hại, dẫu sao thì thân phận của anh ta cũng đặc biệt, không thể không thuê cao thủ lợi hại để bảo vệ cho sự an toàn của mình.
Shevchenko nói lại chuyện gặp được Bogdanov ở khách sạn Thiên Địa cho Từ Ngạo Tuyết biết. Điều này khiến cho Từ Ngạo Tuyết vô cùng kinh hãi, lắp bắp mãi chẳng nói được thành lời!
Vì thế, Từ Ngạo Tuyết lập tức làm công tác chuẩn bị, muốn giáp mặt với Bogdanov.
Nhưng Bogdanov dường như không muốn cho cô ta chút mặt mũi nào, dứt khoát để cô ta đứng ở ngoài cửa mà không tiếp.
Cho dù Từ Ngạo Tuyết có gia thế vô cùng đáng nể ở Hoa Quốc, nhưng dù sao Bogdanov cũng là người sống ở Tuyết Quốc, vốn chẳng hề để ý tới mấy thứ râu ria này.
“Nếu có thể kéo Bogdanov tới tỉnh Đông Hải đầu tư xây dựng, như vậy thì dự án xây dựng cảng nước sâu chẳng khác nào đồ trong túi của tôi!” Từ Ngạo Tuyết nói với Shevchenko.
“Ngài Shevchenko ngài có thể nghĩ cách gì để cho tôi được gặp mặt ngài Bogdanov một lần hay không?”
“Sau khi chuyện này thành công, tôi xin hứa sẽ hậu tạ ông!”
Shevchenko nở nụ cười tiếc nuối: “Cô Từ à, người như ngài Bogdanov không phải cứ muốn gặp là gặp được, tập đoàn của tôi có còn cơm mà ăn hay không cũng cần phải nhìn sắc mặt của ngài ấy. Nếu tôi đi cầu cạnh, có khả năng cao ngài ấy cũng sẽ không nể mặt tôi đâu.”
Từ Ngạo Tuyết chẳng còn cách nào, chỉ đành đi tìm Ngọc Tiểu Long để nhờ cô nghĩ cách.
Sau khi biết được tin này, Ngọc Tiểu Long đã đích thân tìm tới đây.
Với thanh thế của vị nữ chiến thần của Hoa Quốc, ắt hẳn Bogdanov cũng phải nể nang bọn họ mấy phần mà nhận lời gặp mặt Ngọc Tiểu Long.
Hai người hàn huyên với nhau hơn nửa giờ, Ngọc Tiểu Long mới rời khỏi phòng của Bogdanov.
“Tiểu Long, thế nào rồi?” Từ Ngạo Tuyết sốt sắng hỏi.
“Ngài ấy không trả lời tớ, có lẽ ngài ấy cũng chẳng có hứng thú với chuyện này lắm đâu.” Ngọc Tiểu Long lắc đầu, bất đắc dĩ đáp lại.
Từ Ngạo Tuyết khá thất vọng với câu trả lời này, cô ta nói: “Nếu có thể nhận được khoản đầu tư của ngài Bogdanov, vậy thì dự án xây dựng Cảng Nước Sâu nhất định sẽ không tuột khỏi tay mình đâu.”
Ngọc Tiểu Long nói: “Tớ tìm người mời Shevchenko tới đây giúp cậu thật ra cũng coi như đủ rồi, chỉ cần Bogdanov không bị đối thủ nào khác lôi kéo, vậy thì mọi chuyện đều sẽ suôn sẻ.”
Từ Ngạo Tuyết nói: “Mình chỉ e rằng tỉnh Đông Hải đưa ra lợi ích quá lớn đối với dự án xây dựng này sẽ hấp dẫn nhiều đối thủ khác có năng lực, cũng không biết bọn họ sẽ mang tới đây những nguồn đầu tư lớn ra sao.”
“Nếu như có Bogdanov đứng về phe chúng ta, vậy thì chúng ta cũng có thể kê cao gối mà ngủ.”
“Tớ muốn đạt được dự án này, không được xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cả.”