Chương 634
“Hiện tại chúng tôi và sư đoàn đang hạch toán lại chi phí đạn dược, sau khi có kết quả cụ thể, chúng tôi hy vọng ngài có thể tới cục an toàn dân sự nộp phần chi phí hao tổn này.”
“Nếu như ông Lục không nộp chi phí đúng hạn, vậy thì cục an toàn dân sự chúng tôi chỉ còn biện pháp cưỡng chế thi hành.”
Cuộc điện thoại này là do người của cục an toàn dân sự Trung Hoa gọi tới, hơn nữa còn yêu cầu ông ta phải trả phí tổn đạn dược của sư đoàn 81!
Lục Đông Hải suýt chút nữa đã tức ói cả máu, xe tải ông ta bị phá tan tành còn chưa tỉnh đến, tổn thất đã lớn như vậy rồi còn phải chi trả cho những kẻ đã phá hoại tài sản của ông ta nữa chứ!
Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn Lục Đông Hải một cái, cười nói: “Vui mừng không, bất ngờ không? Ông Lục có muốn điều thêm hai trăm chiếc xe tải hạng nặng tới cho tôi phá nữa không?”
Lục Đông Hải vỗ bàn đứng phắt dậy, tức giận quát: “Tên họ Tề kia, cậu khinh người quá rồi đó!”
Tề Đẳng Nhàn thu lại ý cười trên khuôn mặt, lãnh đạm đáp lại lời ông ta nói: “Ông Lục phái hai trăm chiếc xe tải hạng nặng tới đây phá việc trên công trường của tôi, bây giờ còn trách tôi khinh người hay sao? Thật là buồn cười!”
Sau khi nói xong lời này, hắn bắt đầu đưa tay xắn tay áo của mình.
“Chắc là ông Lục không quên mấy lời mà mình nói khi nãy đâu nhỉ? Nếu như tôi thật sự có thể dẹp yên hay trăm chiếc xe tải hạng nặng của ông, ông sẽ để cho tôi đánh ông một trận, tôi nhớ có đúng hay không nào?” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười hỏi.
Lục Đông Hải xé quyển sách mà ông ta cầm trong tay thành hai nửa, một quyển sách dày bốn năm trăm trang bị xé rách trong giây lát, không biết ông ta dùng lực ra làm sao, nhưng cũng có thể thấy được ông ta có sức lực lớn thế nào!
Lục Đông Hải hít vào một hơi thật sâu, lạnh mặt nói với Tề Đẳng Nhàn: “Nếu cậu có bản lĩnh thì bảo quân đội tới đây lần nữa đi, để hộ tống cậu rời khỏi đây một cách bình an vô sự!”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, hắn nói: “Không cần đâu, hạng tôm tép như ông, tôi dùng một bàn tay cũng có thể đánh cho ông kêu cha gọi mẹ rồi.”
Khi nói chuyện, hai ống tay áo của Tề Đẳng Nhàn đều đã được kéo lên tận cẳng tay.
“Lục Đông Hải tôi đây sống nửa đời người chưa từng phải chịu khổ như lúc này! Hai trăm chiếc xe tải hạng nặng trị giá hơn bốn mươi triệu, hôm nay cậu nhất định phải hoàn lại cho tôi không thiếu một đồng nào, nếu không thì hôm nay cậu đừng hòng rời khỏi đây một cách thuận lợi!” Lục Đông Hải gầm lên một tiếng, bàn tay đập thật mạnh lên bàn trà!
Không biết ông ta đã đánh ra chưởng này bằng như thế nào, chiếc bàn trà bốn chân kia bỗng rung lên hai cái, rầm một tiếng, bàn trà bỗng nhiên vỡ thành năm bảy mảnh.
Tề Đẳng Nhàn nhướng mày, hắn nói: “Chu Sa Chưởng, cũng ra trò đấy nhỉ! Không ngờ loại thủ pháp bí truyền như thế này vẫn còn truyền nhân ở trên đời.”
Chu Sa Chưởng là một môn võ học bí truyền, không giống với Bát Quái Chưởng, Hình Ý Quyền, Thái Cực Quyền hữu danh hữu thực lưu truyền khắp trong dân gian, mà là một bộ pháp ít ai biết đến.
Khi luyện tập Chu Sa Chưởng, người ta cần dùng đến chu sa, hắn không rõ về phương pháp luyện tập cụ thể lắm, nhưng vào năm giờ sáng mỗi ngày, người luyện Chu Sa Chưởng cần phải rời giường thật sớm, nhân lúc sương mù còn dày đặc mà vươn đôi tay ra ngoài cửa sổ.
Tới khi luyện thành được Chu Sa Chưởng, chỉ cần một cú đánh như khi nãy, nếu đánh vào người sống, trên người sẽ xuất hiện một dấu tay đỏ tươi như chu sa.
“Đã biết tôi là truyền nhân của Chu Sa Chưởng còn không mau quỳ xuống đây giơ hai tay chịu trói?” Lục Đông Hải tiến thêm một bước về phía trước, khí thế bừng bừng, tạo ra rung chấn lớn đến nỗi tất cả đèn trong phòng đều lắc lư, như thể sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào.