Chương 632
Từng chiếc xe tăng và xe thiết giáp lần lượt nổ súng, đám xe tải đỗ ở bên đường gặp phải trận oanh tạc lớn, nháy mắt nổ tung.
Xe tăng bắt đầu gia đẩy mạnh tiến công, đi tới trước một vài xác xe đã tan tành, bọn họ trực tiếp dùng bánh xích cán thẳng qua, nghiền nát cả xác xe tải hạng nặng.
Lúc này, cuối cùng tên đánh xe cũng gọi điện được cho Lục Đông Hải.
Lục Đông Hải cầm lấy điện thoại di động, cười đắc chí: “Alo!”
“Đoàng!”
Ngay sau đó, ông ta nghe được một tiếng nổ kinh hồn bạt vía ở đầu bên kia điện thoại.
Đôi con ngươi của Lục Đông Hải lập tức thay đổi, thái độ cực kỳ kinh hãi, ông ta nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, thấp giọng nói: “Cậu đúng là điên rồi, sao cậu dám dùng thuốc nổ phá xe tải của tôi?”
Tề Đẳng Nhàn không nhịn được cười, hắn nói: “Ông nói lại lần nữa xem, rốt cuộc là thuốc nổ hay là đạn pháo, nghe cho kỹ một chút!”
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Lục Đông Hải bỗng nghe thấy đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nổ liên tiếp, đinh tai nhức óc, khiến cho ông ta vô cùng khiếp sợ.
“Ngài Lục, xảy ra chuyện lớn rồi, không hiểu sao đoàn xe thiết giáp của sư đoàn tám mươi mốt lại xuất hiện ở chỗ này…”
“Bọn họ nói là muốn diễn tập, sau đó bảo xe tải của chúng ta đã chắn đường của bọn họ.”
“Sư đoàn trưởng của bọn họ đích thân hạ lệnh nổ súng…”
“Xe của chúng ta đang bị pháo xe tăng bắn nát từng cái một!”
Khi gọi điện thoại báo tin này cho Lục Đông Hải, người đánh xe khóc không ra nước mắt, trơ mắt nhìn từng chiếc xe tải hạng nặng bị xe tăng bắn cho tan thành xác pháo.
Một chiếc xe tải hạng nặng này trị giá hai mươi vạn nhân dân tệ, ở đây có khoảng chừng hai trăm chiếc xe tải hạng nặng, sau trận háo này, nếu như không thể ngăn chặn tổn hại kịp thời, bọn họ sẽ phải chịu tổn thất lên đến bốn mươi triệu nhân dân tệ!
Tưởng Thiên Hà nhìn con đường đã bị phá hủy như thật sự lâm vào cảnh chiến tranh, khuôn mặt vẫn vô cảm như cũ. Anh ta hạ lệnh: “Tiếp tục tiến công, xe tải cản đường đều phải bị phá hủy, mau dọn dẹp sạch sẽ con đường này!”
Các chiến sĩ dưới trướng anh ta cũng không ai nói lời nào, lẳng lặng điều khiển từng chiếc xe thiết giáp kia làm theo chỉ thị, khói lửa triền miên, loạn đến nỗi khung cảnh xung quanh như sắp đổ sập đến nơi.
“Cái gì? Cậu nói rõ cho tôi nghe xem nào!”
“Xe tăng của sư đoàn tám mươi mốt chạy đến thung lũng giết người sao?”
“Hơn nữa còn đang phá hủy xe tải của chúng ta ư?”
Gân xanh trên trán Lục Đông Hải giật thình thịch, kinh hãi không thể tả nổi.
Ông ta đã huy động gần như toàn bộ xe tải hạng nặng của mình tới đây, chủ yếu là để cản đường đi qua lại công trường của Tề Đẳng Nhàn, khiến cho xe cộ bên ngoài không thể vào trong.
Ông ta có nằm mơ cũng thể ngờ nổi, Tề Đẳng Nhàn chỉ gọi một cuộc điện thoại đã có thể kéo quân đội vào cuộc, dùng xe tăng và xe thiết giáp tới đây để mở đường cho công trường của hắn, chuyện này thật là khó mà tin được!
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”