Tuyệt Thế Cường Long

Chương 628: Nơi này không chào đón anh!”




Chương 628

Lý Vân Uyển cũng biết rõ rằng bọn họ đã gặp phải những thủ đoạn vô lại rồi nên chỉ có thể gọi điện thoại cho Tề Đẳng Nhàn mà thôi, xem hắn có cách nào có thể giải quyết chuyện này hay không.

Sau khi nghe xong, Tề Đẳng Nhàn bật cười, hắn nói: “Được rồi, tôi biết rồi, cứ cúp máy trước đi đã, tôi sẽ giải quyết chuyện này.”

Lý Vân Uyển dặn dò nói: “Vậy anh cẩn thận một chút, nhất định đừng để bị thương, có chuyện gì thì chúng ta liên lạc bất cứ lúc nào nhé.”

Tề Đẳng Nhàn ừ một một tiếng rồi cúp điện thoại, sau đó nhìn về phía Lục Đông Hải.

Lục Đông Hải vẫn không hề rời mắt khỏi quyển sách trong tay mình, cười mỉm và nói: “Bên công trường xây dựng lại xảy ra chuyện gì rồi à?”

“Ông giở trò đúng không? Ông Lục!” Tề Đẳng Nhàn thở dài một cái, càng nhìn cái tên này càng thấy không thoải mái.

Cầm quyển sách rồi ngồi đó giả vờ làm người đàn ông trung niên mình đầy tri thức phải không?

Lục Đông Hải bình tĩnh nói: “Chỉ đơn giản là tôi hết chỗ để xe nên bảo người đến đỗ xe ở đấy mà thôi!”

“Mặc dù tư bản Thiên Lại không thể được coi là bạn bè của chúng ta, nhưng cũng không tính là kẻ địch của chúng ta. Vì vậy, tôi cảm thấy vẫn nên để cho bẹn họ một con đường sống thì hơn.”

Lục Đông Hải nhìn Tề Đẳng Nhàn, mỉm cười giảng hòa.

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, hắn cũng muốn nghe xem lục Đông Hải rốt cuộc định nói với mình như thế nào.

Lục Đông Hải nói: “Nếu cậu Tề bằng lòng ngưng hẳn tất cả những thương vụ mà cậu hợp tác với Mã Hồng Tuấn, vậy thì mọi mâu thuẫn giữa hai chúng ta coi như chấm dứt tại đây.”

“Trong tương lai, về việc hoạt động của công trường thung lũng giết người, An tiên sinh của chúng tôi có thể cung cấp vật liệu xây dựng, hơn nữa, chúng ta còn có thể thương lượng để đưa ra mức giá tốt nhất.”

“Nếu cậu Tề đồng ý với đề nghị này, tôi sẽ bảo những xe tải kia rời khỏi đây ngay lập tức!”

Tề Đẳng Nhàn nghe xong mấy câu này của Lục Đông Hải thì không nhịn được cười, hắn nói: “Mọi người trên đời này đều hành xử theo kiểu vừa đấm vừa xoa, vậy mà ông vừa mới cho tôi một đấm, bây giờ lại định giáng thêm cú nữa hay sao?”

Lục Đông Hải bình tĩnh nói: “Nếu cậu Tề từ chối đề nghị này của tôi, vậy thì chỉ e rằng những chiếc xe tải kia sẽ chặn ở bên ngoài công trường rất lâu đó!”

Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói: “Tôi lo rằng xe tải của ông không chặn lâu như vậy được đâu!”

Lục Đông Hải chỉ cười mà không nói gì, ông ta đã phái khoảng gần hai trăm chiếc xe container hạng nặng tới đỗ ở trước công trường thung lũng giết người.

Đám xe tải đó bao vây kín mít quanh công trường của Tư Bản Thiên Lại, cho dù người thường muốn đi vào cũng phải tìm đường vòng mà đi, chứ đừng nói đến xe chở đồ.

“Tôi cho ông một cơ hội, mau dẹp hết đống xe này đi, nếu ông không làm thì đừng có trách tôi không nhắc nhở trước!” Tề Đẳng Nhàn nói.

Lục Đông Hải nhanh chóng cầm quyển sách mà mình mang tới, thong dong đọc sách.

Sau khi những người có mặt trong căn phòng này nghe thấy lời nói của Tề Đẳng Nhàn đều không kìm lòng nổi mà cười khẩy.

“Hai trăm chiếc xe tải hạng nặng, cho dù cậu có gọi xe tải tới cũng chẳng kéo đi được đâu.”

“Tôi cũng muốn chống mắt lên nhìn xem cậu định không khách khí với chúng tôi kiểu gì, để xem cậu đối phó với đám xe kia thế nào?”

“Xe thì cứ đỗ ở đằng kia, Lục tiên sinh cũng đã nói rõ điều kiện với cậu rồi, nếu như cậu không đồng ý với đề nghị này, vậy thì tự đi mà nghĩ cách đi!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.