Tuyệt Thế Cường Long

Chương 588: Nhiệm vụ của cô ở Trung Quốc là gì?”




Chương 588

Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại và cười toe toét với Dương Quan Quan.

“Cái tên đần này đá vào xe của cô thì cô đá trả lại là được rồi mà? Đôi co với anh ta làm gì chứ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

Dương Quan Quan không khỏi kinh ngạc, sau đó mỉm cười, cho rằng cách làm của Tề Đẳng Nhàn là rất hợp lý.

Nhưng cô ta cũng cảm thấy rất lo lắng, Từ Dương là thiếu đà chủ của Long Môn ở Đông Hải, Tề Đẳng Nhàn đá vào xe của anh ta, liệu có xảy ra chuyện hay không?

Quả nhiên, vẻ mặt của Từ Dương ngay lập tức đen sầm lại.

Lần trước anh ta đã phải chịu thiệt thòi lớn ở chỗ Tề Đẳng Nhàn, đến bây giờ anh ta vẫn còn ghi hận ở trong lòng, nhưng cũng có chút sợ hãi.

Dù sao thì lần trước người của anh ta đã mang theo súng rồi mà vẫn không đối phó được với Tề Đẳng Nhàn, cuối cùng phải gọi điện thoại nhờ vị công tử nhà chủ tịch tỉnh là Dương Văn Khải đến chữa cháy.

“Sao nào, muốn động tay động chân à, mày có thể thử xem!” Tề Đẳng Nhàn nhìn người đang sầm mặt là Từ Dương một cái, cười khẩy và nói.

Lần này Từ Dương tới đây một mình, thậm chí còn không mang theo cả thuộc hạ, đương nhiên sẽ không ngu ngốc mà động tay động chân với người mà ngay cả súng còn không đối phó được là Tề Đẳng Nhàn.

“Thứ chó má, nói chuyện với thiếu đà chủ kiểu gì thế? Không biết cách nói chuyện thì chui lại vào trong bụng mẹ để học lại đi?!”

“Một kẻ phế vật lái xe Jetta như mày mà cũng cảm thấy thượng đẳng và dám nói chuyện với thiếu đà chủ như thế à? Lại còn dám đá vào xe của thiếu đà chủ?”

“Nếu như hôm nay mày không cho thiếu đà chủ một lời giải thích thỏa đáng thì đại lý chúng tao sẽ không buông tha cho mày đâu!”

Những nhân viên của đại lý Mercedes-Benz ngay lập tức làm ầm lên, Từ Dương còn chưa nói gì nhưng bọn họ thì lại nhào lên một cách dữ dội.

Dương Quan Quan là một người rất hiểu chuyện, cô ta trực tiếp chạy đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, rất rõ ràng, ở bên cạnh Tề tổng mới là an toàn nhất.

“Đồ nhát gan.” Tề Đẳng Nhàn nhìn Dương Quan Quan một cái, trong lòng cảm thấy buồn cười.

Tề Đẳng Nhàn nở nụ cười giả tạo và nói: “Lái một chiếc Mercedes-Benz G-Glass đã là ngầu lắm rồi à? Chiếc Aston Martin của tôi chắc cũng đủ để mua ba mươi bốn mươi chiếc xe như thế này đấy nhỉ?”

Từ Dương ngẩn người và nói: “Aston Martin?”

“Ha ha ha ha…”

Đám người của đại lý xe hơi cũng không nhịn được mà cười phá lên, ai nấy đều ôm bụng cười lăn lộn.

“Ha ha ha, nghe thấy gì chưa, một kẻ lái một chiếc xe Jetta rách nát mà lại nói là mình có Aston Martin?!”

“Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi, tôi sắp cười đến vỡ bụng luôn rồi! Thì ra là chiếc Jetta này cũng có thể gọi là Aston Martin à!”

“Đúng thật là mặt dày mà, một kẻ ngốc lái chiếc xe Jetta rách nát mà lại nói mình có một chiếc Aston Martin!”

Từ Dương cũng lắc đầu, bật cười và nói: “Thì ra mày đã đặt tên cho chiếc Jetta này là Aston Martin à?”

Dương Quan Quan tức giận nói: “Các người cười cái gì, vốn dĩ Tề tổng của chúng tôi lái xe Aston Martin mà! Aston Martin One-77 đó!”

“One-77? Loại siêu xe mà cả thế giới chỉ có bảy mươi bảy chiếc?”

“Không, nói đúng ra thì chỉ có bảy mươi sáu chiếc thôi, một chiếc còn lại đã bị báo hỏng vì quay phim rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.