Tuyệt Thế Cường Long

Chương 444: “Bây giờ không có tiền, không trả được!”




Chương 444

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hóa ra là vậy!”

Xem ra, Từ Ngạo Tuyết cũng vô cùng xem trọng chuyện này, chuẩn bị lôi kéo càng nhiều đối tác lớn để đánh lén tập đoàn Hướng thị.

Lão tổng thần bí được thổi phồng lên này vẫn mang lại cho cô ta chút áp lực tâm lý, nếu không cũng sẽ không chuẩn bị chu đáo như vậy.

“Cậu cũng gia nhập vào liên minh giữa tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn sao?” Tề Đẳng Nhàn nghiêng người nhìn Triệu Hắc Long, hỏi.

“Ối….” Triệu Hắc Long sững người.

“Rời khỏi đó càng sớm càng tốt đi, đến lúc cậu không còn lại một tí gì cũng đừng đến nhờ tôi giúp.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.

Triệu Hắc Long nghe thấy thấy lời này không khỏi run rẩy, sau đó thận trọng hỏi lại: “Nhị đương gia, ý của ngài là…tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn sẽ thất bại sao?”

Tề Đẳng Nhàn hời hợt ừ một tiếng, Triệu Hắc Long cũng không dám hỏi nữa, hiển nhiên là hắn không muốn nói gì nhiều đến chuyện này.

Kiều Thu Mộng ở bên cạnh không khỏi lắc đầu khi nghe thấy giọng điệu này của Tề Đẳng Nhàn.

Cô ta thật sự là không thể hiểu được liên minh giữa tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn có thể thua được, sao lại thua được? Trừ khi bọn họ ném hết số tiền đó xuống biển, chỉ để chơi mà thôi.

Nếu không, đừng nói là chỉ một tập đoàn Hướng thị, cho dù có cả 5 tập đoàn Hướng thị ở đây cũng tuyệt đối không đủ sức đối địch với bọn họ.

Chỉ riêng số tiền dùng cho bắn tỉa của bọn họ đã lên tới hàng trăm tỷ rồi, với sức lực kinh tế hùng mạnh như vậy, Hướng Đông Tĩnh có thể địch nổi sao?

Mặc dù lão tổng thần bí đó rất có bối cảnh, cũng rất quyền lực, nhưng muốn huy động hàng trăm tỷ để giúp đỡ tập đoàn Hướng thị sao? Điều đó rõ ràng là không thể, trừ phi lão tổng thần bí là ba của Hướng Đông Tĩnh! Hơn nữa, cho dù là có được sự giúp đỡ thì liên minh giữa hai tập đoàn cũng không có khả năng thua, ai sẽ đi làm chuyện ngu ngốc như vậy.

“Không quấy rầy nhị đương gia vui vẻ nữa, tôi đã phân phó rồi, lát nữa nếu bốn vị đã mệt thì có thể đến khu nghỉ ngơi ăn chút gì đó.” Triệu Hắc Long cười nói.

Nói xong, Triệu Hắc Long xoay người rời đi, sau đó bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ có nên rút khỏi liên minh, rút lại vốn từ đó hay không.

Anh ta đã đầu tư vào liên minh này hơn năm mươi tỷ, mặc dù 50 tỷ này không không tính là nguyên nhân trực tiếp khiến anh ta phá sản, nhưng cũng khó tránh khỏi làm tổn thương tới gân cốt.

Chơi hết một ngày trong câu lạc bộ Thượng Động, sau khi ăn uống xong, mọi người đều giải tán.

Lần này Lý Uyển Tâm không đi cùng Tề Đẳng Nhàn tới sơn trang Vân Đỉnh, mà đi về nhà, có chút việc cần phải bàn bạc với ba mình.

Sau khi Dương Quan Quan về tới căn nhà mới thuê, đã thấy tâm trạng khá hơn nhiều, mở máy tính lên, phát sóng trực tiếp, mở game lên, chuẩn bị thư giãn.

“Cảm ơn món quà của ông chủ….”

Nhìn thấy một loạt máy bay ngang qua, Dương Quan Quan theo bản năng nói.

Nhưng cô ta vừa nhìn thấy ID của đối phương không khỏi biến sắc, ID đó là: “Dương Quan Quan là con hoang”.

Ngay sau đó, lại một người có ID tên là “Ba của Dương Quan Quan bị thiểu năng trí tuệ” phát ra một mũi tên lửa có giá trị hai nghìn tệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.