Tuyệt Thế Cường Long

Chương 406: lại còn có kỹ năng bắn cung xuất sắc như vậy!”




Chương 406

“Nhưng mà, nếu cuối cùng cậu có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng trách tôi không cảnh báo cậu.”

“Tôi còn cảm thấy, nhiều hơn hai người giúp đỡ, càng dễ dàng hoàn thành việc này!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Bảo tôi hợp tác cùng người phụ nữ Ngọc Tiểu Long kia? Trừ phi tôi chết! Cô ta hỏi ông tìm ai, ông cũng không được nói cho cô ta là tôi, tôi nhìn thấy cô ta liền cảm thấy phiền.”

Phó Phong Vân gật gật đầu, nói: “Vậy được, tôi liền ở chỗ này chúc Tề tiên sinh mã đáo thành công!”

Tề Đẳng Nhàn cũng không dông dài, xoay người liền cáo từ rời đi.

“Người này…” Người đàn ông cao gầy nhìn bóng lưng Tề Đẳng Nhàn, không khỏi lắc lắc đầu, không biết nên đánh giá như thế nào.

Nói hắn là một kẻ ngông cuồng tự đại ngu xuẩn, nhưng người ta đúng là có bản lĩnh thực sự……

Tề Đẳng Nhàn vừa mới rời khỏi nơi này không đến mười phút, Ngọc Tiểu Long liền đến thăm hỏi, hai người đúng lúc lệch nhau một cách hoàn hảo.

“Phó lão, vết thương của tôi đã gần như khỏi hẳn, chuyện đối phó với Chiến tranh chi vương Vladimir, liền giao cho tôi làm đi!”

“Tôi vừa mới bắt được Khủng bố chi vương nổi danh ngang với hắn ta, vừa lúc rèn sắt khi còn nóng!”

Ngọc Tiểu Long vừa tiến vào liền đi thẳng đến chủ đề, muốn Phó Phong Vân giao nhiệm vụ đối phó với Vladimir giao cho cô ta.

Phó Phong Vân lại nói: “Tôi đã có người được chọn, Ngọc Tướng quân, vết thương của cô cũng không thể lành nhanh như vậy, vẫn nên nghỉ ngơi mấy ngày nữa rồi hẵng nói đến chuyện này.”

Ngọc Tiểu Long không khỏi ngẩn người, kinh ngạc nói: “Còn có người được chọn? Hiện giờ thời kỳ bất thường, ngoại trừ tôi ra, còn có ai có thể đối phó với Chiến tranh chi vương được?”

Phó Phong Vân liền nói: “Ngọc Tướng quân, việc này thuộc về cơ mật, tất nhiên tôi không thể nói cho cô được.”

“Những mà cô cũng không cần nhọc lòng vì thế sự nữa, an tâm dưỡng thương đi.”

“Nhiệm vụ này, tôi đã giao phó cho người khác.”

Ngọc Tiểu Long không khỏi hung hăng nhướng đôi mày kiếm lên, mang theo một chút bất mãn, trầm giọng nói: “Phó lão, chuyện này, can hệ trọng đại!”

“Nếu người của chúng ta không thể khiến cho Vladimir gặp thất bại ở trong lãnh thổ Hoa Quốc, vậy sẽ chỉ khiến cho quốc gia của chúng ta bị tổn thất thật lớn!”

“Hơn nữa, bây giờ tôi cũng thật sự không thể tưởng được, ngoài tôi ra, còn có ai có thể đối phó Chiến tranh chi vương hung tàn kia!”

“Cho dù là tôi cũng không hoàn toàn chắc chắn có thể trực tiếp bắt lấy hắn.”

“Phó lão dễ dàng như vậy đã hạ quyết định, lại còn loại tôi ra ngoài, có phải đang coi đây là trò trẻ con hay không?!”

Sắc mặt người đàn ông cao gầy trầm xuống, quát: “Tiểu long, không được vô lễ với Phó lão!”

Ngọc Tiểu Long bị hắn quát lớn một tiếng, không khỏi nhíu mày, nhưng khí thế cũng không hùng hổ doạ người như lúc nãy nữa.

Phó Phong Vân cười vẫy vẫy tay, nói: “Ngọc Tướng quân tuổi còn trẻ đã có hai sao trên vai, tương lai thăng lên ba sao, trở thành chiến thần thực sự trấn áp một phương cũng chỉ là vấn đề thời gian. Người trẻ tuổi ấy mà, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo!”

Ngọc Tiểu Long nói: “Phó lão, tôi xin lỗi vì lời nói việc làm lúc nãy.”

Phó Phong Vân rất rộng lượng, cũng không để ý Ngọc Tiểu Long vừa nãy hùng hổ doạ người, sau khi gật gật đầu mới nói: “Cô cứ an tâm nghỉ ngơi đi, về sau có rất nhiều nhiệm vụ cần cô tới hoàn thành.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.