Tuyệt Thế Cường Long

Chương 347: "Thì súng sẽ nhanh hơn."




Chương 347

Hơn nữa, bọn họ cũng hiểu được tố chất Dương Quan Quan hơn người một chút, đã từn đi du học, huống hồ, ngực so với Kiều Thanh Vũ lớn hơn rất nhiều, cảnh đẹp ý vui rất thích hợp.

“Họ Tề, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày…” Hướng Chính Phi gượng gạo đứng thẳng dậy, trên mặt là máu, dữ tợn nói.

Tề Đẳng Nhàn liếc mắt nhìn gã ta một cái, nói: “Nếu đã muốn vậy hạ quyết định, tan họp đi, Dương Quan Quan đến văn phòng của tôi, chính thức tiếp nhận công việc giám đốc bí đi!”

Hướng Chính Phi đập bàn, giận dữ hét: “Ai cũng không được đi!”

“Họ Tề kia, mày chờ tao, tao gọi điện cho Hướng Đông Tinh!”

“Mày chó dữ dán cả gan cắn lại chủ nhân, xem cô ta trừng phạt con chó như mày như nào!”

Kiều Thanh Vũ cũng vội vàn nói: “Đúng vậy, gọi điện thoại cho Hướng tổng! Chẳng qua là Tề Đẳng Nhàn giúp Hướng tổng dạy dỗ một con chó mà thôi, cắn lại chủ nhân, chắc chắn phải bị trừng trị.”

Hiện giờ cô ta cũng bị dọa sợ không nhẹ, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại bạo lực như vậy, đánh Hướng Chính Phi một trận ngay tại chỗ.

Hướng Chính Phi bấm số điện thoại Hướng Đông Tình trước mặt mọi người, mở loa ngoài.

“Tìm tôi có chuyện gì?” m thanh lạnh nhạt của Hướng Đông Tình phát ra từ loa điện thoại truyền ra đến, trước sau như một lạnh như băng.

“Đông Tình, chủ tịch bù nhìn ở Tư Bản Thiên Lại, tôi chủ trì thông báo tuyển dụng lại đánh tôi!”

“Em cho tôi toàn quyền phụ trách thông báo tuyển dụng công tác giám đốc Bí, tôi đã muốn tuyển người tốt, nhưng người này giữa chừng đấu tranh, bãi bỏ phương án của tôi, cố chấp tuyển một người khác.”

“Tôi không đồng ý, hắn ở trước mặt mọi người đánh tôi một trận!”

“Em nói, chuyện này nên xử lí thế nào?”

Hướng Chính Phi không khỏi nghiến răng nghiến lợi hỏi, trong lòng đã muốn căm hận đầy máu.

Hướng Đông Tình nói: “Cậu bị đánh?’

Hướng Chính Phi nói: “Mũi tôi thậm chí còn gãy!”

Hướng Đông Tình nói: “Ồ, vậy cậu còn không đánh lại đi! Cũng không phải trẻ con, đánh không lại còn muốn mách cha mẹ? Huống hồ, tôi cũng không phải người nhà cậu.”

Hướng Đông Tình nói ra những lời này trực tiếp khiến cho Hướng Chính Phi suýt nữa hộc máu.

“Tôi đánh không nổi hắn!” Hướng Chính Phi đuối lý nói.

“Đánh không lại vậy không có cách nào à, người ta là chủ tịch, cậu là tổng giám đốc. Cậu không nghe lời, bị người nhà đánh, còn đánh không lại người ta, vậy còn có cái gì không dám? Hướng Đông Tinh hỏi.

“Không phải…Cô không phải nên làm chủ cho tôi sao? Hắn có thể có ngày hôm nay, tất cả đều là do cô ban ơn, bây giờ hắn trái lại đánh tôi người trong Hướng gia, lấy oán trả ơ, không xử lí một chút sao?” Đầu óc Hướng Chính Phi cũng không đủ dung, khiếp sợ hỏi.

Hướng Đông Tinh nhàn nhạt nói: “Được, tôi xử lí một chút. Cậu lập tức từ chức tổng giám đốc Tiếng trời tư bản đi, quay về làm việc ở trụ sở chính, chức vị này tôi sẽ tìm người khác thế chỗ.”

Đầu Hướng Chính Phi cảm giác như bùng nổ, Hướng Đông Tình rốt cuộc có ý gì, bỗng dưng sắp xếp loại hành vi xấu xa này, lại có thể theo đuổi tự do?

Bản thân bỗng nhiên bị đánh, lại không có gì?!

Hơn nữa, kết quả cuối cùng lại là bản thân bị mất chức? Gọi về công tác ở trụ sở chính?!

Làm việc ở trụ sở chính, đâu phải là giám đốc của một công ty mới, vua một cõi về sau sao sống được?

Lời nói Hướng Đông Tinh, tất cả mọi người từ đầu đến cuối đều nghe lọt vào lỗ tai.

Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn hờ hững ngồi xuống, xem Hướng Đông Tinh có thể xử trí hắn như thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.