Tuyệt Thế Cường Long

Chương 328: “Giám đốc Long thật là thẳng thắn!”




Chương 328

Ông ta đường đường là Nhị đương gia của Lý Gia Quyền vậy mà bị một tên tiểu bối đánh bại còn bị đối phương chế nhạo. Bây giờ ông ta chỉ muốn chết quách cho xong.

“Hả?”

“Mắt tôi mù à? Chú hai Lý thua trận?”

“Giỡn cái gì thế? Người kia là ai mà có thể đánh bại chú hai Lý?”

“Nhân vật mạnh thứ hai Lý Gia Quyền lại thua trong tay một tên vô danh tiểu tốt? Quá kỳ lạ, không dám tin!”

Vẻ mặt của Dương Văn Khải cũng cứng đờ, thậm chí anh ta còn thấy tay chân mình cứng ngắc.

“Vậy, bây giờ vấn đề đến rồi đây…”

Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn Dương Văn Khải, vẻ mặt điềm tĩnh nhưng trong mắt đã không còn chút kiên nhẫn nào.

Vấn đề của anh đương nhiên không phải đánh giá kỹ thuật nhà nào mạnh hơn.

“Rốt cuộc thì cậu có xin lỗi hay không?”

Hỏi xong, ánh mắt Tề Đẳng Nhàn nhắm thẳng vào mặt Dương Văn Khải.

Mọi người nhìn rõ biểu cảm trên mặt Tề Đẳng Nhàn, thậm chí còn hiểu nếu Dương Văn Khải nói chữ ‘không’ thì nửa bên mặt kia cũng có thể bị sưng luôn.

Dùng quyền thế chèn ép, người ta không sợ!

Dùng vũ lực thì đánh không lại người ta!

Đến nước này thì còn có thể làm gì?

Bây giờ Dương Văn Khải còn có suy nghĩ lấy di động ra, lên mạng tra cách công lược. Gặp phải lưu manh phải làm sao? Online chờ, gấp!

Đối mặt với loại lưu manh cấp cao này, một cậu chủ nhà chủ tịch tỉnh như anh ta cũng bó tay.

“Thằng khốn, mày dám đánh người ngay giữa đường, làm chú hai của tao bị thương lại còn uy hiếp cậu Lý?”

“Mày tưởng mày biết đánh nhau là muốn làm gì thì làm à?”

Lý Thiên Lạc gào to, chắn trước mặt Dương Văn Khải.

Anh ta biết bây giờ anh ta phải thể hiện bản thân, như thế thì mới có thể khiến Dương Văn Khải quan tâm đến Lý Gia Quyền nhiều hơn, tương lại mới có thể càng phát triển.

Dù cho giờ đây anh ta cũng sợ hãi.

Ngay lúc này, một chiếc Volkswagen với biển số là một dãy số 0 dừng lại. Dương Văn Khải thấy chiếc xe này thì mắt sáng lên, anh ta nói: “Thư ký Ngô đến rồi!”

Thư ký Ngô đương nhiên là thư ký của chủ tịch tỉnh Dương Lệnh Quang.

Thư ký Ngô bước xuống xe trông rất văn nhã hiền lành, người tâm bốn mươi tuổi.

“Thư ký chủ tịch tỉnh cũng nghe tiếng gió rồi?”

Thấy thư ký Ngô đến, mọi người không khỏi ngạc nhiên.

Xem ra lần này Tề Đẳng Nhàn chuốc họa lớn rồi. Đập xe dự phòng của chủ tịch tỉnh, kinh động thư ký của người ra, lần này tiêu thật rồi!

Dù lưu manh đến mứa nào? Giỏi đánh nhau thì sao chứ?

Nơi này là Hoa quốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.