Tuyệt Thế Cường Long

Chương 215: Có lý không ở tiếng to!




Chương 215

Sau khi Hướng Đông Tình quay đầu lại, nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn liền không khỏi sửng sốt, sau đó cười lạnh một tiếng, híp mắt, mang theo sự tức giận xông tới.

Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Hướng Đông Tình, vẻ mặt của Giang Vĩnh bỗng hiện lên một nụ cười đắc ý, anh ta nói: “Tên họ Tề đó chết chắc rồi! Hướng Đông Tình sẽ không buông tha cho anh đâu!”

“Thôi xong rồi, sao Hướng tổng lại tức giận như vậy? Tôi chưa từng thấy sắc mặt cô ta đen như vậy!” Lý Long Dịch ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hướng Đông Tinh liền sợ tới mức suýt nữa làm rơi điện thoại.

Lý Vân Uyển cũng hơi sửng sốt, không hiểu Hướng Đông Tình vì sao lại tức giận như vậy.

Nhìn thấy Hướng Đông Tình bước nhanh tới, Lý Long Dịch không khỏi cảm thấy da đầu ngứa ran, nhỏ giọng nói: “Chẳng lẽ Tề Đẳng Nhàn thực sự đang lừa người sao? Cậu ta đang mạo danh tập đoàn Hướng thị ư?”

Trước khi Lý Vân Uyển mở lời, Hướng Đông Tình đã đến gần.

“Phó Bộ trưởng Tề, cậu thật là to gan, dám kéo tôi vào cuộc!” Sắc mặt của Hướng Đông Tình trông âm trầm, cô ta lạnh lùng nói, ngữ khí vô cùng sắc lạnh.

“Nói nhảm, điện thoại của tôi hết pin rồi.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói, cầm lấy điện thoại từ tay Lý Long Dịch, bỏ vào túi.

Màn hình điện thoại vẫn sáng, nhưng nó tối đen sau khi anh nhấn vào.

Đây rõ ràng là mở to mắt nói dối mà! Hơn nữa, còn nói trước mặt Hướng Đông Tình!

Tuy nhiên, cả Giang Vĩnh và Lý Long Dịch đều không khỏi sửng sốt, Hướng Đông Tình vừa đến lại nói một câu như vậy!

Tề Đằng Nhàn quen biết với Hướng Đông Tình, hơn nữa, có vẻ như anh là cấp dưới của Hướng Đông Tình? Phó Bộ trưởng sao?

Giang Vĩnh chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai, thế giới quan của anh ta ngay lập tức sụp đổ…

Tại sao một cai ngục nhỏ nhoi như vậy, dựa vào cái gì lại có lai lịch và mối quan hệ như thế?

Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chứ!

Giang Vĩnh – người vốn dĩ có tư chất vượt trội hơn Tề Đẳng Nhàn, lúc này đã hoàn toàn bị đánh bại.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển chào hỏi, anh đi theo Hướng Đông Tình rời đi trước, hai người họ có vài việc cần nói.

“Anh kéo tôi vào cuộc làm gì? Lỡ tôi có việc cần tìm anh thì phải làm sao?” Sắc mặt của Hướng Đông Tình âm trầm hỏi.

“Cô gây ra chuyện lớn như vậy cho tôi, cũng không báo trước cho tôi, kéo theo cô có sao đâu chứ?” Tề Đẳng Nhàn hờ hững đáp.

Hướng Đông Tình không nói nên lời, anh chàng này vậy mà coi lòng tốt của mình như đồ bỏ, bản thân cô ta định thành lập một công ty mới, hơn nữa còn tính để anh phụ trách toàn bộ tình hình chung, anh vậy mà lại không vui sao?

Trên đời này, ai có thể có được chuyện tốt như vậy? Hơn nữa, sau khi gặp rồi, sao cũng không vui vậy chứ?”

Đây là loại logic chết tiệt gì vậy!

Hướng Đông Tình hít sâu vài hơi, đè nén sự bất mãn trong lòng, cùng Tề Đẳng Nhàn trở về tập đoàn Hướng thị.

Cô ta đưa một sấp tài liệu cho Tề Đẳng Nhàn rồi nói: “Hãy ký vào tài liệu này đi, anh sẽ là người hợp pháp của công ty.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.