Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1465: "Chiến sư phụ!"




 Nhưng chân vừa bước ra của Tề Đằng Nhàn dừng lại trên không một chút, hắn lấy chân trụ chống đỡ thân hình và xoay người sang trái để tránh một quyền này.  

 

 

Ngay sau đó, hai tay hắn hướng bụng, giữ lấy lực lượng chủ yếu, chân nhẹ nhàng nâng lên, xoay người thuận thế đá một cước, một chiêu “Hỉ Thước Đăng Chi”  đá thẳng vào bụng người này.  

 

Một cước này tung ra, lực lượng của bắp chân và đùi được kết nối với nhau, khớp hông vặn xoắn giúp lực lượng chủ yếu bộc phát, không khác gì một viên đạn đại bác!  

 

"Phanh!"  

 

Vào khoảnh khắc người này bị đá vào bụng, người bay ra ngoài, hai mắt mở to, tròng mắt như muốn rơi ra ngoài, máu từ miệng và mũi điên cuồng phun ra.  

  Advertisement

Chỉ một cước, Tề Đằng Nhàn đã đá nổ ruột và dạ dày của người này, toàn bộ dạ dày sau khi bị trúng đòn đã vỡ nát, có thể sống sót mới là chuyện lạ.  

 

Sau khi người này chết, tinh thần chiến đấu của quần hùng vừa mới được khơi dậy đã hoàn toàn bị dập tắt, mọi người đều khiếp sợ đến mức lùi lại theo bản năng.  

 

Tề Đằng Nhàn tiếp tục bước đi, trực tiếp xuyên qua đám đông, định giết Trần Hùng Phi!  

 

Hắn ra tay giết chết mấy người, nghe có vẻ dài nhưng thực tế chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi mà thôi, hoàn toàn thể hiện ra về mặt công lực hắn đã nghiền ép những người này ở mọi phương diện!  

  Advertisement

Người đang thu hút mọi sự chú ý là Chiến Phi, lúc này đã bị lu mờ, thậm chí trong lòng còn có suy nghĩ bỏ cuộc.  

 

"Chiến sư phụ, cứu tôi!" Trần Hùng Phi kêu lên.  

 

Tề Đằng Nhàn giống như một vị Ma Vương đã đến phía sau hắn ta, cỗ khí thế kinh khủng kia gần như khiến hắn ta nghẹt thở.  

 

Tổ chức đại hội võ thuật để bao vây tiêu diệt kẻ bán nước?  

 

Hiện tại, Tề Đằng Nhàn xuất hiện và bắt đầu giết chóc, nhưng không ai có thể ngăn cản được hắn, lá gan của những cao thủ võ thuật phía Nam này đều bị một mình hắn đánh cho cảm thấy lạnh lẽo.  

 

Tính cách do dự không quyết của Chiến Phi lại bắt đầu quấy phá, trong đầu anh ta xuất hiện rất nhiều suy nghĩ nhanh như tia chớp, rốt cuộc có nên ra tay cứu người hay không?  

 

Nếu cứu người, liệu anh ta có thể chống đỡ được không?  

 

Công lực của đối phương đã không nằm trong phạm trù mà anh ta có thể giải thích, cho dù anh ta có đi lên, có lẽ có thể đỡ được mấy chiêu, nhưng cuối cùng chỉ sợ cũng không tránh khỏi cái chết!  

 

Sự do dự trong nội tâm của anh ta đã xác định kết cục của Trần Hùng Phi.  

 

Tên sát tinh Tề Đằng Nhàn đã chạy tới phía sau Trần Hùng Phi, vừa ra tay nhằm thẳng về phía đầu hắn ta!  

 

"Tao liều mạng với mày!"  

 

Thấy mình không thể trốn thoát, Trần Hùng Phi không khỏi gầm lên giận dữ, cấp cho mình thêm can đảm, dùng hết toàn bộ sức lực ra tay!  

 

Nhưng vẻ mặt của Tề Đằng Nhàn không hề dao động một chút nào, hắn giống như một thần chết, hắn dùng cánh tay nhẹ nhàng đỡ nắm đấm của Trần Hùng Phi, rồi dùng cánh tay kia đấm ra một quyền khác!  

 

"Bùm!"  

 

Một tiếng động lớn như tiếng trống.  

 

Thân thể của Trần Hùng Phi cũng không bay ra ngoài giống như những người trước đó.  

 

Bởi vì cỗ lực lượng này là xuyên thấu, trực tiếp xuyên qua ngực hắn ta.  

 

Tề Đằng Nhàn lùi lại một bước, Trần Hùng Phi quỳ xuống đất, sau đó miệng hé ra, máu tươi điên cuồng chảy ra, hắn ta cố gắng hết sức lấy cả hai tay che miệng và mũi, nhưng máu vẫn chảy ra như suối.  

 

Trái tim của hắn ta đã bị đánh vỡ nát, toàn bộ khí huyết trong cơ thể chảy ngược dồn về phía đầu, nếu hắn ta có thể ngăn được thì mới là kỳ quái.  

 

Sau khi giết chết hai nhân vật quan trọng là Mạnh Huyền Thông và Trần Hùng Phi, ánh mắt của Tề Đằng Nhàn rơi vào người Chiến Phi.  

 

Sắc mặt Chiến Phi đột nhiên trở nên tái nhợt.  

 

"Chiến sư phụ!"  

"Chiến sư phụ!"  

 

 

"Chiến sư phụ!"  

 

 

Quần hùng cũng hướng ánh mắt nhìn về phía anh ta, miệng hét lên, coi anh ta thành vị cứu tinh duy nhất.  

 

 

Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, giọng nói của mọi người tụ lại với nhau, một câu “Chiến sư phụ” gần như khiến mái nhà thi đấu bị tốc lên.  

 

 

Nghe thấy những tiếng hò hét này, Chiến Phi không khỏi cảm thấy máu đang sôi trào, một cỗ khí thế khó có thể diễn tả bằng lời toát ra khỏi cơ thể!  

 

 

Nhưng Tề Đằng Nhàn lúc này lại hừ lạnh một tiếng, miệng phát ra một tiếng hổ gầm.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.