Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1252: “Anh vừa mới nói cái gì cơ?”




 Hứa Ức Ngọc không nhịn được mà cảm thán một câu: “Cô gái này chính là tiểu thư Dương Quan Quan, người đứng đầu nhà họ Dương hiện nay đấy! Đúng là một con người rất đáng ngưỡng mộ mà, cô ấy đã đi từng bước một để vươn lên đỉnh cao và giành lại quyền hành từ tay gia tộc khổng lồ của mình, lại còn sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp như vậy, một dáng người nóng bỏng như vậy nữa!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn thì đang chuẩn bị lén chuồn đi chỗ khác, hắn có thể gặp lại Dương Quan Quan vào bất cứ thời điểm nào nhưng tuyệt đối không phải là thời điểm hiện tại!  

 

“Ơ, anh định đi đâu đấy?” Hứa Ức Ngọc vừa quay đầu lại đã phát hiện ra rằng Tề Đẳng Nhàn đang muốn chạy trốn, cô vội vàng giơ tay túm lấy hắn để ngăn cản.  

 

Nhất thời Tề Đẳng Nhàn cảm thấy đầu mình đau nhức vô cùng, hiện giờ hắn đang nắm giữ thân phận gì cơ chứ? Bạn trai của Hứa Ức Ngọc đấy!  

 

Nếu như Tề Đẳng Nhàn để lộ sơ hở dù chỉ là một chút thôi, sau đó bị Dương Quan Quan phát hiện ra, thì chẳng phải là cục diện bây giờ sẽ biến thành Tu La Tràng kịch tính hay sao?  

  Advertisement

Hứa Trường Ca lại nói: “Dương tiểu thư à, xin được giới thiệu với cháu, đây là Hứa Ức Ngọc, con gái của chú, còn đây là Lý Bán Nhàn, bạn trai của con bé.”  

 

Dương Quan Quan liếc nhìn hai người bọn họ, nhờ có tố chất tâm lý vô cùng mạnh mẽ nên Tề Đẳng Nhàn có thể duy trì bộ mặt thản nhiên không đổi sắc, nhưng thực ra trong lòng hắn đang cực kỳ sợ hãi tựa như gặp phải ma vậy.  

 

Sau đó Dương Quan Quan hỏi: “Hứa tổng có muốn đánh một hai lượt không ạ?”  

 

Hứa Trường Ca xua xua tay, ông quay mặt nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn rồi cười và nói với hắn: “Tiểu Lý à, hay là cháu cứ thử một lần xem nhé?”  

 

Tề Đẳng Nhàn im lặng nhận lấy cây gậy đánh golf rồi vung tay đánh cú đầu tiên, bốp một tiếng, quả bóng bị đánh bay đi một quãng rất dài.  

 

“Dương tiểu thư à, về cái chuyện lần trước chú đã nói với cháu ấy, không biết là cháu đã suy nghĩ đến đâu rồi nhỉ? Hiện giờ cháu đang nắm giữ trong tay một khối tài sản khổng lồ, hơn nữa cháu lại còn tham gia vào hạng mục xây dựng đường ống dẫn khí xuyên quốc gia, tài nguyên cứ phải gọi là kéo đến cuồn cuộn như nước, giả dụ bây giờ mà cháu rót vốn đầu tư vào một hạng mục club trên du thuyền ở thành phố Hương Sơn thì chú đảm bảo là cháu sẽ kiếm được một khoản rất lớn đấy.” Hứa Trường Ca nói.  

 

Dương Quan Quan không trả lời trọng tâm vấn đề của ông, mà ngược lại cô ta chỉ cười rồi hỏi: “Cháu nghe nói là Hứa tổng có luyện Vịnh Xuân Quyền phải không ạ? Hình như năm đó chú đã một mình đánh bại mười ba tên, sau đó chặt đứt tay chân của tất cả bọn chúng?”  

 

Hứa Trường Ca vừa ngạc nhiên vừa sửng sốt, sau đó ông đáp lại: “Đó cũng chỉ là chuyện hồi chú còn trẻ người non dạ mà thôi, lúc ấy chú vừa mới đặt chân đến thành phố Hương Sơn này, không thể không sa đà vào một vài cuộc tranh đấu khá là tàn nhẫn. Bây giờ thì chú không còn được như ngày xưa nữa rồi, nếu như thực sự có vài người vây quanh đánh hội đồng chú thì chú thà quỳ xuống ôm đầu cầu xin bọn họ tha cho chú còn hơn.”  

 

Dương Quan Quan lại nói tiếp: “Chưa chắc đã là như vậy đâu, theo cháu thấy thì từng bước đi của Hứa tổng đều rất có lực, giọng nói của chú cũng rất hào sảng và mạnh mẽ, hơn nữa rõ ràng hàm lượng cơ bắp trên người chú không phải là thấp, chắc chắn chú vẫn còn tập luyện để giữ phong độ mà.”  

 

Hứa Trường Ca mỉm cười rồi đáp: “Cái đó thì là sự thật.”  

 

Dương Quan Quan bèn đưa ra một đề nghị: “Vậy thì Hứa tổng hãy đấu với cháu một trận đi, nếu như chú có thể thắng được cháu thì cháu sẽ rót vốn đầu tư, thế nào?!”  

Hứa Trường Ca không thể không sững sờ nhìn Dương Quan Quan một lúc, sau đó mới hỏi lại: “Dương tiểu thư chắc chắn chứ? Nếu như chú có thể thắng được cháu thì cháu sẽ rót vốn đầu tư vào hạng mục mà chú vừa mới đề xuất sao?”  

 

 

Dương Quan Quan nghiêm túc gật gật đầu rồi nói thêm: “Lần này cháu đến thành phố Hương Sơn với nhiều mục đích, đầu tiên là để làm ăn buôn bán trước đã, nhưng thực ra chuyện mà cháu muốn làm nhất là thỉnh giáo các bậc cao thủ đang sinh sống ở một địa phương coi trọng võ thuật như thành phố Hương Sơn!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng rằng hình như cái cô nàng Dương Quan Quan này đã tẩu hỏa nhập ma mất rồi, cả ngày cô ta chỉ nghĩ đến chuyện tìm người đánh nhau, đến cả việc làm ăn buôn bán mà cũng phải đánh nhau trước rồi mới tính tiếp.  

 

 

Nhưng sau khi chứng kiến cách đi đứng và cách hô hấp của Dương Quan Quan hiện tại thì Tề Đẳng Nhàn cũng biết chắc chắn cô ta đã tiến bộ không ít so với lúc xưa.  

 

 

Ngày hôm qua Tề Đẳng Nhàn đã thử nghiệm được công lực của Hứa Trường Ca rồi, quả thực là ông đã luyện Vịnh Xuân Quyền đến một trình độ không thể coi là tệ, vậy nhưng chắc chắn hồi còn trẻ ông đã từng bị thương nặng, rõ ràng cánh tay trái của ông không thể sử dụng được quá nhiều sức lực, vì vậy nên Hứa Trường Ca hiện giờ không phải là đối thủ của Dương Quan Quan.  

 

 

“Dương tiểu thư à, daddy của tôi lợi hại lắm đấy! Tôi sợ là ông ấy có thể sẽ khiến cô bị thương!” Hứa Ức Ngọc vội vàng nói chen vào.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.