Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1166: “Dựa vào cái gì?”




Chương 1166

Đá quán à, có ngon thì các người thử đá xem? Có khi xương đầu ngón chân của các người lại vỡ nát ra luôn đấy!

Phòng khám Mai La tuy trên danh nghĩa chỉ là một phòng khám nhưng thực chất có thể đè đầu hầu hết những bệnh viện trên thế giới, phỏng chừng cũng chỉ có phòng khám Mayo của Mỹ là đủ để sánh vai ngang bằng với họ.

Bọn họ mời gọi nhiều chuyên gia hàng đầu như vậy, chiếm dụng bao nhiêu trang thiết bị y tế của bệnh viện Tuyết quốc, tất cả đều được đảm bảo chất lượng hàng đầu, muốn tìm một bệnh viện có thể sánh vai với bọn họ thì có lẽ cũng sẽ rất khó.

Đến lúc ấy, không chừng chính phủ còn muốn xây dựng một sân bay loại nhỏ ở gần phòng khám Mai La để tiện cho các vị khách quý ở nước ngoài dùng máy bay sang đây khám bệnh ấy chứ…

“Cái này gọi là vàng thật không sợ lửa, đến viện trưởng Vladimir còn chẳng sợ đắc tội với người ta thì em sợ làm gì?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên cười cười.

Tóm gọn lại, sau khi phòng khám Mai La tung ra bản danh sách này, tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong công ty dược phẩm Thiên Lai đều có cảm giác vô cùng hả giận.

Tề Đẳng Nhàn hỏi Lý Vân Uyển: “Em đã tiếp xúc với công ty dược phẩm Tôn thị chưa? Tôi đã gửi lời chào đến Tôn Hữu Vi rồi đấy.”

Lý Vân Uyển đáp lời: “Em đang chuẩn bị tiếp xúc đây, chẳng qua hai ngày nay em có hơi bận rộn.”

Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Chuyện này không được để chậm trễ, ngay ngày mai em hãy đi tiếp xúc với họ đi… Công thức chế tạo thuốc của nhà họ Trần đã được đưa tới tay chúng ta, mọi thiết bị cũng đã được vận chuyển đến hết, phải mau chóng đầu tư mới có thể đột phá tình hình bế tắc này.”

Lý Vân Uyển lập tức đồng ý.

Dạo gần đây cô ta thực sự rất bận rộn, có điều cô ta cũng rất tận hưởng cảm giác bận rộn thế này, tận mắt nhìn thấy sự nghiệp của bản thân càng ngày càng đi lên là một chuyện khiến người ta vô cùng vui sướng.

Sau khi tan làm, Tề Đẳng Nhàn bèn ngay lập tức gọi hai học trò là Hoàng Sung và Dương Quan Quan lên tầng cao nhất của tòa nhà công ty dược phẩm Thiên Lai.

Họ đứng trên sân thượng tầng hai mươi, gió lạnh thổi vù vù khiến người ta không nhịn được mà rụt đầu rụt cổ.

Tề Đẳng Nhàn xoay người một cái, trực tiếp nhảy lên bờ tường của tòa nhà Thiên Lai, bờ tường chỉ rộng khoảng chừng hai gang tay, phía bên ngoài là độ cao vài chục mét so với mặt nước biển!

“Hôm nay hai người luyện thân pháp ở nơi này, thuận tiện cũng là để kiểm tra lá gan của hai người một chút.” Tề Đẳng Nhàn nói bằng giọng vô cùng nghiêm nghị.

Hoàng Sung chưa từng rèn luyện lòng can đảm bên bờ vực thẳm như Dương Quan Quan, anh ta sợ tới nỗi sắc mặt trắng bệch cả ra, dù có xuất thân từ bộ đội đặc chủng thì anh ta vẫn ít khi phải trải qua những buổi huấn luyện nguy hiểm như thế này.

Dương Quan Quan thì lập tức chạy một bước dài, nhảy lên bằng thân pháp hình ngựa, chỉ trong chớp mắt đã đứng trên bờ tường chênh vênh.

Lúc chân cô ta chạm đất, cơ thể cô ta lảo đảo như sắp ngã xuống, khiến cho trái tim của Hoàng Sung sợ tới mức suýt thì nhảy ra khỏi lồng ngực!

Nhưng chỉ chốc lát sau, Dương Quan Quan đã lập tức sử dụng thế đứng “Hầu tồn thân” để giúp bản thân đứng vững trên bờ tường.

“Cô ấy tiến bộ nhanh quá, cô ấy đã bỏ xa mình quá nhiều!” Chứng kiến cảnh tượng ấy, Hoàng Sung âm thầm cảm thán trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.