Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1151: “Đi thôi, trở về!”




Chương 1151

Người phụ nữ này đã là trung tướng, Tề Đẳng Nhàn chỉ là một chuẩn tướng thì quả thực không có tư cách được nước làm tới trước mặt Ngọc Tiểu Long… Nếu họ chạm mặt nhau lúc bình thường thì theo lý mà nói hắn còn phải cúi chào cô mới là phải phép!

Ngọc Tiểu Long thấp giọng nói: “Hội trưởng Lý, lúc anh ta nói chuyện thì ông đừng nhìn về phía anh ta, cứ nói cho hết những gì ông muốn trình bày là được!”

Lý Hà Đồ ngẩn người, sau đó tiếp tục nói: “Long Môn của chúng tôi bây giờ không còn đoàn kết như ngày trước nữa, có thể gọi là loạn trong giặc ngoài cũng không ngoa.”

“Hiện tại nội bộ Long Môn đã bị một số thế lực lặng lẽ ăn mòn, nếu không phải như vậy thì tôi cũng chẳng tìm đến cậu.”

“Nếu cậu có thể đảm nhận chức đà chủ của tôi thì cũng tương đương với việc đả kích thế lực đang cố tìm cách xâm lấn Long Môn.”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày: “Thế thì tôi lại càng không làm, bị lấy ra làm công cụ thì tôi được ích lợi gì cơ chứ?”

“Nhà họ Triệu đã phát triển rất nhiều thế lực trong nội bộ Long Môn!” Lý Hà Đồ trầm giọng nói.

Nghe vậy, Tề Đẳng Nhàn cau mày nghĩ ngợi trầm tư.

Lý Hà Đồ tiếp tục nói: “Mục đích cuối cùng của nhà họ Triệu chính là khống chế toàn bộ Long Môn! Cậu bắt buộc phải chấp nhận thôi, nếu không Long Môn sẽ rơi vào tay nhà họ Triệu, liệu hậu quả sau này sẽ ra sao đây?”

Tề Đẳng Nhàn nở một nụ cười lạnh, nói: “Quả thực hội trưởng Lý đã giẫm trúng cái chân đang đau nhức của tôi!”

Lý Hà Đồ hỏi: “Thế nào, cậu có đồng ý hay không?!”

Ngọc Tiểu Long cũng nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn rồi nói: “Nếu tôi là anh thì tôi sẽ không từ chối đâu.”

“Được thôi, tôi đồng ý, nhưng nói trước là ông đừng hòng bắt tôi nghe lời.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói với Lý Hà Đồ.

“Đương nhiên! Cậu gia nhập Long Môn thì chắc chắn mâu thuẫn trong nội bộ của Long Môn sẽ dâng cao hơn bao giờ hết, để thế lực của nhà họ Triệu phải xuất đầu lộ diện mà đấu đá với cậu.” Lý Hà Đồ cười nói.

Ông ta thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng thuyết phục được tên lưu manh Tề Đẳng Nhàn này gia nhập Long Môn, đảm nhiệm chức vị đà chủ của phân đà Long Môn ở Ma Đô.

Ngọc Tiểu Long cũng khẽ gật đầu, cô nghĩ đây là một chuyện tốt.

Nếu nhà họ Triệu thực sự nắm được quyền kiểm soát của một thế lực lớn như Long Môn thì đó lại không phải là chuyện tốt với tất cả mọi người.

Lật đổ kẻ thù của họ, người đứng đầu nhà họ Triệu, lại càng là một việc cực kỳ khó khăn.

Lý Hà Đồ ném cho Tề Đẳng Nhàn một khối mã não rồi nói: “Đây là tín vật của phân đà Long Môn ở Ma Đô, cầm tín vật này cũng có nghĩa cậu chính là đà chủ, có thể ra lệnh cho tất cả những đệ tử của Long Môn trong địa phận Ma Đô!”

Tề Đẳng Nhàn nhận lấy khối mã não, nhìn thoáng qua, trên đó có khắc hai chữ “Ma Đô”.

“Kể từ giây phút này trở đi, cậu đã là đà chủ của phân đà Long Môn tại Ma Đô, cũng sẽ phải gánh chịu trách nhiệm tương xứng!” Lý Hà Đồ trầm giọng nói.

Tề Đẳng Nhàn lười nói chuyện thêm, chỉ tùy tiện cất khối mã não vào trong túi rồi bảo: “Không còn gì quan trọng nữa thì tôi đi trước đây nhé.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.