Chương 114
“Đúng là trò cười của thiên hạ, thật nực cười!”
Lâm Vãn Thu lạnh lùng nói, miệng toát ra nụ cười khinh miệt.
“Điều kiện tôi đã nói xong, lựa chọn như thế nào là chuyện của mấy người.”
“Có điều, tôi phải nói cho mấy người biết, cho dù mấy người không chịu cúi đầu, sau khi Kiều thị phá sản, mấy người rồi cũng phải quỳ gối trước mặt tôi.”
“Bây giờ tôi cho cô quỳ ba ngày, cũng coi như là nhân từ.”
Lâm Vãn Thu ngày càng cười giễu cợt hơn, cô ta nhìn Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt trịch thượng.
“Lão Vương, cho tôi số điện thoại của Triệu Hắc Long.” Không nói quá hai lời, Tề Đẳng Nhàn trực tiếp lấy điện thoại ra, bấm số của Vương Vạn Kim.
Vương Vạn Kim cũng không nói nhiều, lập tức báo lại số điện thoại cho Tề Đẳng Nhàn, Vương Vạn Kim và Triệu Hắc Long đã từng là bạn tù, hơn nữa hai người đều là nhân vật có tiếng tăm ở Trung Hài, hai người có qua lại cũng là chuyện bình thường.
Lâm Vãn Thu nghe xong câu nói của Tề Đẳng Nhàn, không khỏi bật cười nói: “Muốn biết số điện thoại của Triệu tổng? Cần gì bày trò chứ, tôi đưa cho anh là được rồi.”
“Hắn rõ ràng là đang giả vờ, làm sao hắn có thể quen biết Triệu tổng?”
“Tôi nghĩ hắn chẳng qua chỉ muốn hù dọa Lâm tiểu thư thôi, nhưng hắn cũng không xem lại Lâm tiểu thư là người mà Triệu tổng yêu thương nhất!”
“Đúng vậy, cho dù hắn có gọi điện thoại cho Triệu tổng, cũng khác gì tự mang đá đập vào chân mình thôi.”
Đám vệ sĩ này không khỏi cười lạnh, Tề Đẳng Nhàn căn bản không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, hắn đánh người phụ nữ của Triệu tổng, còn muốn Triệu tổng chống lưng cho hắn?
Triệu Hắc Long, nổi tiếng là một tên bá đạo ngang ngược!
Kiều Thu Mộng đứng bên cạnh nhìn thấy, trong lòng nóng như lửa đốt, cô cũng không thể tin rằng Tề Đẳng Nhàn có nhiều mối quan hệ như vậy, hơn nữa còn có thể liên lạc với những người như Triệu Hắc Long.
Hơn nữa, Lâm Vãn Thu còn được Triệu Hắc Long chống lưng, cho dù hắn có liên lạc với Triệu Hắc Long, điều đó sẽ chỉ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, Triệu Hắc Long sẽ không đứng về phía họ.
“Alo?” Giọng nói của Triệu Hắc Long từ điện thoại phát ra.
“Tôi là Tề Đẳng Nhàn.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
Triệu Hắc Long nghe thấy thanh âm này, cả người lập tức run lên, quả nhiên đại ma đầu đã tìm tới cửa nhà anh ta.
Hôm đó ở ngay cổng thương hội Hắc Long, anh ta đã giả vờ như không nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, chỉ mong Tề Đẳng Nhàn cũng không tìm thấy mình, nhưng bây giờ xem ra… Là phúc hay họa, nếu là họa thì không thể tránh được rồi!
“Nhị đương gia, đã lâu không gặp, sao anh lại liên lạc với tôi?” Triệu Hắc Long khách khí cười nói, trong tiếng cười mang có mấy phần khẩn trương cùng ngượng ngùng, “Chuyện xảy ra ở cửa thương hội ngày đó là do thuộc hạ của tôi không đúng, tôi đã thu dọn sạch sẽ rồi, anh cũng đừng tìm tôi tính sổ…”
Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói: “Tiểu nê thu, bây giờ tôi đang ở biệt thự của Lâm Vãn Thu, cô ta còn đem theo mười mấy người của thương hội Hắc Long đến muốn dạy cho tôi một bài học đây, anh nói xem có phải anh nên đến xem một chút không?!”
“Cái gì?!”
Triệu Hắc Long nghe thấy như thế, tâm trí bị dọa cho phát sợ.
“Giả vờ, lại tiếp tục giả vờ, tôi không tin có người dám gọi Triệu tổng là tiểu nê thu đó!”