Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1100: Tôi có tín vật, vậy thì chính là đà chủ!”




Chương 1100

Tề Đẳng Nhàn giơ tay lên dùng “Mèo rửa mặt” chính là bảo vệ đầu và mặt, kéo xuống một cái, kéo ngón tay mỹ nhân công sở, giơ tay một cái “Đấm” trực tiếp đánh vào vùng kín của đối phương!

Mỹ nhân công sở này rõ ràng cũng là người trải qua nhiều trận chiến, ngay cả bị Tề Đẳng Nhàn phá đi sát chiêu cũng không hoảng hốt chút nào, sau khi thân thể ưỡn lên lập tức tiếp một cái “Hùng Kê Khiêu Cước”, bàn chân đụng thẳng vào nắm đấm của Tề Đẳng Nhàn!

Bàn chân cô ta va chạm với nắm đấm, cơ thể lập tức mượn lực lui về phía sau bắn ra.

“Muốn chạy?!” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh một tiếng, trên đời này, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.

Thân thể hắn hóa thành hình rồng, sải một bước thật dài, trực tiếp liền đuổi tới trước mặt mỹ nhân công sở.

Bàn tay vừa nhấc lên, một cái tát lớn vỗ xuống!

Hai tay mỹ nhân công sở đỡ lấy bàn tay hắn, nhưng năm ngón tay Tề Đẳng Nhàn lại vào lúc này đột nhiên nắm chặt, oanh một tiếng, trong lòng bàn tay giống như sấm sét nổ!

Một cơn gió từ khe hở ngón tay điên cuồng phun ra, tràn vào dọc theo cổ tay áo của mỹ nhân công sở!

Trong nháy mắt , quần áo của mỹ nhân công sở bị không khí làm cho căng phồng, nút áo trước ngực bung ra từng chiếc một, lộ ra bầu ngực, chỉ còn lại nội y.

Sự bùng nổ sức mạnh của Tề Đẳng Nhàn, khiến cô ta sợ tới mức không chịu nổi, lực đạo ngón tay vừa hợp lại, sức gió bộc phát ra, lại có thể làm cho nút áo của cô ta đứt hết, thật sự quá mức khoa trương.

Tề Đẳng Nhàn căn bản không đợi đối phương đánh trả, hai tay tách ra, vận dụng “Thần Quy Phù Thủy”, thoáng cái kéo lấy hai bên bả vai đối phương.

Hắn chỉ cần hơi dùng sức, lập tức có thể kéo hai cánh tay đối phương kéo đứt!

Từ Ngọc Giai cũng bị hắn nhẹ nhàng kéo đứt hai tay, huống chi là một nữ tử sức lực còn không bằng?

Nhưng hắn vẫn chưa làm như vậy, sau khi nắm lấy hai vai đối phương, tiếp một bước nghiêng, vặn cánh tay đối phương ra phía sau, bẻ gãy.

“Răng rắc! Răng rắc!”

Hai tiếng giòn vang, hai cánh tay của mỹ nhân công sở này trực tiếp bị hắn bẻ gãy tại chỗ, gân cốt đều như xương trật khớp, đau tận xương tủy.

Đau đớn kịch liệt làm cho mỹ nhân công sở trực tiếp quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch, thân thể liên tục run rẩy, không thể động đậy.

Tề Đẳng Nhàn mặt không chút thay đổi một cước đá vào lồng ngực của cô ta, đem người đá lăn ra ngoài, nặng nề đụng vào chân tường.

Từ Ngạo Tuyết lúc này mới định thần lại, lòng còn sợ hãi, trận chiến trực diện chớp nhoáng này, căn bản không phải cô ta có thể tham dự được.

“Cô là ai? Muốn mạng của tôi như vậy!” Tề Đẳng Nhàn nhìn mỹ nhân công sở chật vật không chịu nổi, không khỏi cười lạnh hỏi.

Đối phương giờ phút này thật sự rất chật vật, hơn nữa nút áo sơ mi bị bung ra vài viên, quang cảnh bên trong mơ hồ thoát ẩn thoát hiện ra, có thể nhìn thấy là màu đen thuần khiết rất không thú vị.

Mỹ nhân công sở miễn cưỡng lắc lư ngồi thẳng người, nhìn Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: “Anh giết sư phụ tôi, còn muốn hỏi tôi là ai?”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, nói: “Tôi gần đây đánh chết hơi nhiều người, sư phụ cô là vị nào?!”

Những lời này có chút tức chết người, nhưng mà, hắn nói cũng thật sự là lời nói thật, hắn gần đây đánh chết người, hình như thật sự có chút nhiều.

Mỹ nhân công sở hít một hơi thật sâu, nói: “Sư phụ ta là Ma Đô Long Môn Đà Chủ, Văn Dũng Phu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.