Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1051: Đây là một cuộc đọ sức về “cảm nhận sức mạnh”!




Chương 1051

Từ Ngạo Tuyết lập tức khịt mũi coi thường, nhưng cô ta cũng rất không hài lòng với chính mình trong khoảng thời gian này, dung mạo và tính khí đều chạm đáy.

Tề Đẳng Nhàn đưa Từ Ngạo Tuyết tới một cửa hàng của thương hiệu Chanel, nhân viên cửa hàng rất biết lo việc.

“Ôi, quý ngài, phu nhân nhà ngài quả đúng là xinh đẹp, rất hợp với những bộ trang phục mới nhất của thương hiệu chúng tôi, nhất định có thể khiến ngài điên đảo thần hồn cả đời này!”

Nhân viên cửa hàng giới thiệu cho Tề Đẳng Nhàn và Từ Ngạo Tuyết một bộ sưu tập phục trang mới nhất, một bộ váy hoa rất có phong cách, cùng với một chiếc áo gió, áo khoác lớn, còn có một đôi giày bó.

Tề Đẳng Nhàn vừa nhìn giá cả đã bĩu môi, váy trị giá bốn vạn tệ, áo gió tám vạn tệ, chiếc giày càng kỳ dị hơn, hơn chín vạn.

Khóe miệng Từ Ngạo Tuyết bắt đầu cong lên, cô ta châm biếm: “Tiếc à?”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười với nhân viên cửa hàng, hắn nói: “Bao nuôi đàn bà, sao lại tiếc tiền được cơ chứ, cô nói xem có phải hay không?”

“Còn nữa, đây không phải phu nhân là tôi, chỉ có thể coi như bồ nhí thôi.”

“Lần sau đừng có gọi sai!”

Nói xong lời này lúc sau, hắn vung tay lên, nói: “Đóng gói cho tôi.”

Nhân viên cửa hàng ngẩn người, vui như mở cờ trong bụng, bán ra được một bộ đồ như vậy, cô ta cũng sẽ nhận được khoản chiết khấu không nhỏ.

Từ Ngạo Tuyết nghe được lời này của Tề Đẳng Nhàn mà đen cả mặt, tên này đúng là miệng chó không mọc nổi ngà voi, nếu không phải cô ta đánh không lại hắn, nhất định cô ta phải đánh cho hắn to đầu!

“Đồ chó mà!” Từ Ngạo Tuyết thầm mắng trong lòng.

Còn chưa kịp mắng thêm mấy câu, cô ta lại gặp phải chuyện mà cô ta không muốn nhất.

Bây giờ cô ta đúng là một kẻ không dám gặp người thân thích, nhưng đời lại chẳng như mơ.

Một vị quý phu nhân sang trọng ung dung bước vào cửa hàng Chanel, nhìn thấy nhân viên cửa hàng đang đóng gói trang phục của Tề Đẳng Nhàn, cô ta nhíu mày: “Từ từ đã, tôi nhìn trúng đôi này rồi, giữ lại cho tôi!”

Nhân viên cửa hàng ngẩng đầu nhìn, khó xử cười chào: “Là trưởng ngành Chu ư, xin chào cô… Giày này đã có vị khách khác đặt trước rồi ạ.”

Người phụ nữ kia tên là Chu Quyên, là trưởng ngành thứ ba của ngân hàng Trung Hải.

“Là vị khách nào đặt trước thế? Để tôi thương lượng với họ xem.” Chu Quyên nghe vậy bèn cười nói, trông có vẻ rất dễ tính.

Nhân viên cửa hàng quay đầu nhìn Từ Ngạo Tuyết, Chu Quyên cũng quay đầu lại nhìn, thấy cô ta, nụ cười trên mặt Chu Quyên lạnh đi mấy phần.

“Trời ơi, đây không phải Từ Ngạo Tuyết nổi danh bốn phía sao? Sao hôm nay cô lại rảnh rỗi đi dạo phố vậy chứ?” Chu Quyên thấy cô ta thì lập tức cười khẩy, đi tới tiếp đón.

Từ Ngạo Tuyết nghe thấy Chu Quyên gọi họ tên của mình thì quay đầu đi, lạnh lùng đáp: “Liên quan gì đến cô?”

Chu Quyên nói: “Tôi nghe nói Từ tổng phá sản rồi, sao vẫn còn tiền mua Chanel thế?”

Nhân viên cửa hàng khép nép nói: “Trưởng ngành Chu, là quý ông này muốn mua cho cô ấy.”

“Ồ… Thì ra là Từ tổng không có tiền, bắt đầu bám đùi người giàu có rồi à?” Chu Quyên khịt mũi coi thường.

Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói: “Chu Quyên, chú ý cách nói chuyện của cô đó!”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.