Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1025: "Sao tôi lại có cảm giác kỳ lạ vậy?"




Chương 1025

“Thực Chiến Chân Thuật” của Tề Đẳng Nhàn có ghi rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu kinh điển, ngày hôm qua chiến đấu mạo hiểm, đương nhiên không thể nào không ghi chép lại cẩn thận.

Thậm chí, có đôi khi hắn cũng hay lật lại xem những gì mình đã ghi trong sách ấy, tìm kiếm cảm hứng từ những lần giao tranh, sau đó đạt được cơ hội đột phá.

Sau khi buổi luyện tập kết thúc, Tề Đẳng Nhàn bảo Dương Quan Quan đi mua bánh bao cùng với mình, sau đó đuổi Hoàng Sung đi.

“Chuyện cô nói hôm qua vẫn còn tính chứ?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Không tính!” Dương Quan Quan đỏ cả mặt, dứt khoát quỵt nợ.

Tề Đẳng Nhàn tức khắc uể oải đi mấy phần, hắn nói: “Cô không biết gì cả, trận đấu kia quá mạo hiểm, nếu không phải trong thời khắc mấu chốt tôi khĩ đến lời hứa của cô, tôi cũng không có thể nào phá được giới hạn của mình, biến thành siêu nhân…”

Dương Quan Quan trợn tròn hai mắt, cô ta trợn mắt há mồm, tên này cũng vô sỉ quá đi!

“Dù sao thì chuyện này cũng không tính, anh có nói phét toạc cả trời cũng vô dụng thôi.” Dương Quan Quan lắc đầu, cự tuyệt một cách vô tình.

“Làm người không thể nói không giữ lời như vậy!” Tề Đẳng Nhàn nói.

Dương Quan Quan thẹn quá thành giận, cô ta nói: “Sao anh cứ phải đùa bỡn với tôi như vậy chứ? Tôi không thích như vậy chút nào đâu!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Thì là vì tôi thích cô đó!”

Dương Quan Quan nghe được lời này thì ngây cả người, tay chân bỗng trở nên luống cuống, bối rối hỏi: “Anh nói hươu nói vượn cái gì vậy chứ, thế còn Vân Uyển thì sao?”

“Tôi thích cô, cũng thích cả cô ấy nữa, như vậy có gì không ổn sao?” Tề Đẳng Nhàn dan tay, vẻ mặt vô tội.

“Đợi khi tôi luyện được công phu, chuyện đầu tiên tôi làm sẽ là đánh chết loại đểu cáng như anh để trừ hại cho gân!” Dương Quan Quan nghiến răng nghiến lợi đáp lại, làm gì có ai thổ lộ với người khác như vậy chứ? Đáng giận quá đi thôi!

Những ngày kế tiếp vô cùng bình yên.

Tề Đẳng Nhàn an tâm tĩnh dưỡng thân thể, công việc vẫn diễn ra như cũ, tập đoàn Hướng thị vững bước tiến lên, hoàn thành những công đoạn cuối cùng.

Tốc độ tiến bộ của Dương Quan Quan có thể nói là thần tốc, khiến cho Tề Đẳng Nhàn cũng phải thầm líu lưỡi.

Nếu phát hiện ra cô ta sớm một chút, vậy thì thành tựu trong tương lai sẽ vô cùng đáng nể, đương nhiên, bây giờ cũng chẳng kém gì.

Dương Quan Quan nắm được Ngũ Hành Quyền rất mau, sau đó lại học Nhập Phách Quyền, nếu như muốn luyện quyền pháp thành thạo, vậy thì đầu tiên phải luyện Phách Quyền.

Luyện tốt Phách Quyền, những “Toản”, “Băng”, “Pháo”, “Hoành” đều có thể dễ như trở bàn tay.

Tiến độ của Hoàng Sung có vẻ chậm hơn so với Dương Quan Quan đôi chút, cũng chẳng có cách nào, năng khiếu là thứ mà sự siêng năng khó mà bù đắp được.

“Từ hôm nay trở đi, giờ tan tầm mỗi ngày, cô hãy tới tìm tôi, phải luyện thêm.” Sau buổi luyện công, Tề Đẳng Nhàn dặn Dương Quan Quan.

“Được.” Dương Quan Quan đồng ý.

Cô ta cũng cảm nhận được cơ thể mình đã có nhiều thay đổi, thậm chí tinh thần và diện mạo cũng bắt đầu biến hóa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.