Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 91: Thế giới này thật huyền huyễn (3)




Mọi người ngây ngẩn, ai cũng không biết xảy ra chuyện gì, hai lão nhân kia khi thì nhíu mày khi thì bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ.
Thời điểm mọi người còn đang thấp thỏm, một tiếng cười sảng khoái truyền khắp hội trường.
“Ta hiểu rồi, ha ha ha, ta rốt cuộc hiểu rõ, một vài vấn đề khó khăn trước kia đều đã được giải quyết dễ dàng, thu hoạch hôm nay đúng là không nhỏ.”
Tuy nói hiện tại trình độ luyện chế đan dược của Mộ Như Nguyệt không bằng lão nhân này nhưng nếu nói đến phân tích dược liệu và phối đan phương, sẽ không có ai có thể hiểu rõ hơn Mộ Như Nguyệt kiếp trước là truyền nhân thế gia y học.
Huống chi trong tay nàng còn có đan thư mà cường giả đại lục này thèm nhỏ dãi, về cơ bản có đan thư này thì việc trở thành đan dược sư cường giả nhất ở đại lục này không còn là mộng tưởng.
Nhìn hỏa lão cười như điên, mọi người đều hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt nghi hoặc.
“Khụ khụ”, Hà lão ho khan hai tiếng, mỉm cười nói, “Tốt, kết quả trận đấu loại đã có, lần này đứng hạng ba là Lăng Thiên.”
Lăng Thiên?
Mọi người nhìn nhau, hình như bọn họ chưa từng nghe qua cái tên này...
“Lăng Thiên, ngươi lên đây.”
Tựa như biết nghi hoặc trong lòng mọi người, Hà lão nhàn nhạt nói.
Nam nhân mặc hắc bào tiến lên hai bước, gật đầu với Hà lão, thanh âm khàn khàn nói: “Ta là Lăng Thiên.”
Hà lão khẽ nhíu mày, chần chờ nhìn nam nhân cổ quái này.
Hắn... rốt cuộc là ai?
“Hạng hai trận đấu loại là thanh ngọc công tử.”
Thanh ngọc công tử xếp thứ hai?
Kết quả này khiến mọi người sửng sốt, nếu thanh ngọc công tử hạng hai, vậy hạng nhất hẳn là Tần gia Tần Phi Vân, cả hội trường chỉ có bọn họ mới có tư cách tranh đoạt.
“Phi Vân, ngươi rốt cuộc đạt hạng nhất”, Tần Lạc hưng phấn kêu lên, “Ta chỉ biết Phi Vân vĩnh viễn là ưu tú nhất, lần này thanh ngọc công tử cũng không bằng ngươi.”
Tần Phi Vân cười nhạt, dời mắt về phía trọng tài, nói: “Chờ trọng tài công bố kết quả rồi nói sau.”
Bất quá vậy cũng đúng, hạng nhất lần này chắc hẳn là nàng rồi.
“Kế tiếp là quán quân trận đấu loại”, Hà lão cười ha hả, ánh mắt nhìn về phía đám người yên tĩnh đứng dưới, nhướng mày nói, “Quán quân trận tỷ thí này là... Mộ Như Nguyệt.”
Khóe miệng Tần Phi Vân cứng đờ, ngạc nhiên trợn to mắt, sắc mặt tái nhợt, thân thể khẽ run lên.
Trận đấu loại, ngay cả ba hạng đầu nàng cũng không vào được?
Sao có thể!
Tần Phi Vân gắt gao cắn môi, đáy mắt lạnh lẽo, nàng thật muốn biết Mộ Như Nguyệt là người nào khiến nàng không vào được ba hạng đầu.Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Mộ Như Nguyệt chậm rãi bước lên.
Nàng ăn mặc đơn giản, cũng không phối hợp thêm trang sức gì, nhìn phá lệ thanh tịnh, nhưng dù như vậy cũng khó có thể che giấu dung nhan phong hoa tuyệt đại, hơn nữa còn nổi bật hơn tất cả nữ tử ở đây.
Một thiếu nữ tuyệt mỹ như thế lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Có điều khi nhìn thấy huy chương đại diện cấp bậc của đan dược sư, vẻ mặt mọi người đều như gặp quỷ.
Đùa giỡn cái gì? Đan dược sư trung cấp nhân đan? Một đan dược sư trung cấp nhân đan nho nhỏ lại đạt quán quân trận đấu loại?
Là bọn họ hoa mắt, hay là thế giới này huyền huyễn?
Từ khi nào mà một đan dược sư trung cấp nhân đan có thể trâu như vậy, loại luôn cả đan dược sư sơ cấp địa đan Tần Phi Vân ra khỏi ba hạng đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.