"Tử Phượng, ngươi không những giết thiếu chủ của chúng ta mà cả môn chủ cũng chết trong tay ngươi, ta nhất quyết không bỏ qua cho ngươi!"
Quân Lan phẫn nộ nhìn Tử Phượng, lập tức đánh về phía nữ tử ngã trên mặt đất.
Thượng Quan Lam cũng giống như nữ nhi của nàng, cho nên nàng cũng đối đãi với nữ nhân này như cháu gái, ai ngờ lại phát sinh những chuyện như thế.
Nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nữ nhân này!
Giờ khắc này, Tử Phượng thật sự tuyệt vọng, nếu sớm biết thiên hoàng không nghe lời như vậy thì đã không bại lộ mình, như vậy cũng sẽ không gặp đại họa như bây giờ.
Nhưng mà nàng có hối hận thế nào cũng vô ích....
Hiện tại Quân Lan không thèm để ý đến Diêu gia nữa, nàng càng muốn giết nữ nhân này hơn.
"Trợ thủ!"
Oanh!
Bỗng nhiên, một tia sáng từ phía trước đánh trúng Quân Lan, làm nàng hung hăng văng ra xa, ngay sau đó, một thân ảnh xanh đen xuất hiện trước mặt Tử Phượng.
"Quân Lan, ngươi muốn làm gì?"
Thái dương nam nhân nổi gân xanh, siết chặt nắm đấm, phẫn nộ nói: "Phượng Nhi là thiếu chủ Tiên Y Môn các ngươi, vì sao các ngươi lại giết nàng?"
Quân Lan thu tay lại, lúc nhìn rõ nam nhân mới đến thì hơi sửng sốt: "Vân Yên công tử, vừa rồi nữ nhân này đã giết môn chủ!"
Nam nhân kia lạnh lùng quét mắt về phía Quân Lan, hừ lạnh nói: "Thượng Quan Lam là mẫu thân của Phượng Nhi, làm sao nàng có thể giết mẫu thân mình?"
Sắc mặt Quân Lan trầm xuống, nàng không ngờ Vân Yên công tử sẽ xuất hiện ở đây.
(Giời ơi! Tại sao lúc mấu chốt lại lòi ra thêm một thằng điên nữa, tức quá, lại mất thêm 10 chap nữa mới xử xong TP! Awww.....)
Vân Yên công tử là đệ tử của vị đại nhân kia, thân phận dĩ nhiên không cao quý bằng Mộ Dung công tử, nhưng cũng có địa vị rất cao.
Huống chi, hình như Vân Yên công tử có ý với thiếu chủ, nhưng bây giờ thiếu chủ đã không còn là thiếu chủ lúc trước, trong thân thể nàng là một linh hồn khác.
"Vân Yên công tử, chuyện này có rất nhiều người có thể chứng minh, tất cả mọi người ở đây đều chứng kiến, hơn nữa, nàng đã sớm không phải là thiếu chủ, nàng là một nữ nhân giết thiếu chủ, cướp đoạt thân thể thiếu chủ!"
Vân Yên cười lạnh nói: "Quân Lan, ngươi đang nói đùa cái gì? Chỉ bằng thực lực của Phượng Nhi sao có thể giết nàng (TQL)? Hơn nữa, nàng có phải là Phượng Nhi hay không, ta là người rõ ràng nhất, không cần ngươi nhắc nhở."
Lạnh lùng đảo mắt qua Quân Lan sắc mặt tái nhợt, Vân Yên quay đầu nhìn Tử Phượng, ôn nhu nói: "Phượng Nhi, không có việc gì, ta sẽ bảo hộ ngươi."
Đáy mắt Tử Phượng xẹt qua tia lãnh ý, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì.
"Quân Lan liên hợp với Diêu gia và những thế lực khác, hại chết mẫu thân ta, bọn họ còn muốn lấy mạng ta, nhưng ngươi lại đến kịp khiến bọn họ không thực hiện được kế hoạch."
Lúc nói chuyện, nàng cười khổ, ánh mắt lộ vẻ đau đớn: "Ta không ở bên mẫu thân từ nhỏ, là tám năm trước mới được đón về, mẫu thân đối với ta tốt như thế, sao ta có thể giết nàng chứ? Chính là những người này, vì muốn có được quyền thế của Tiên Y Môn mà cấu kết với người ngoài hại chết mẫu thân ta! Thù này không báo, Thượng Quan Phượng ta thề không làm người!"
Nhìn dung nhan lạnh lùng, kiên quyết của nữ tử, Vân Yên đau lòng, hận không thể đem đám hỗn đản này nghiền xương thành tro, báo thù cho nàng!
"Các ngươi còn có lời gì để nói?" Vân Yên đảo mắt qua đám người, đáy mắt âm trầm.