Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 154: Cao cấp đại đan (1)




Trong phòng luyện đan.
Bên cạnh một đan đỉnh màu hồng, thiếu nữ khẽ nâng tay, một ngọn lửa xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, khi nàng ném ngọn lửa về phía đan đỉnh phượng hoàng, oanh một tiếng, ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt.
“Qua mấy ngày chuẩn bị, có thể thử luyện chế cao cấp địa đan rồi.” Mộ Như Nguyệt thở dài, cầm một gốc dược liệu lên.
Lần này nàng muốn luyện chế cao cấp địa đan Tăng Nguyên Đan, có thể khiến võ giả dưới cấp 6 đột phá một cấp...
Bá bá bá!
Ngọn lửa chiếu sáng dung nhan thiếu nữ, thần sắc nàng dần trở nên nghiêm túc...
Theo động tác tay nàng, ngọn lửa cũng di động theo, dần dần, trên trán Mộ Như Nguyệt rịn ra mồ hôi lạnh, đúng lúc này, một cái khăn từ bên cạnh đưa tới, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán nàng.Dạ Vô Trần nhu tình nhìn nữ nhân mình yêu, khóe môi cong lên.
Nếu vĩnh viễn như thế, cũng không tồi...
--------------
“Tiểu tử thối, ngươi lại muốn đi đâu?”
Lúc này, trong phủ Hộ quốc tướng quân, tướng quân đại nhân liếc mắt một cái liền nhìn thấy tiểu tử nhà mình len lén chuồn ra khỏi phủ, lập tức trừng mắt, tức giận nhìn hắn: “Có phải lại muốn đến Mộ trạch kia không?”
“Ha ha”, Lý Lộ thu chân, cười gượng hai tiếng, “Lão cha, không phải là ta thua nàng sao? Lão cha đã dạy ta làm người phải giữ chữ tín, cho nên ta không có làm sai a.”
Tướng quân đại nhân tức cả người bốc hỏa, hận không thể cho tiểu tử này một chưởng.
“Ai bảo ngươi đánh cược như thế? Còn thua luôn của bản thân mình, làm nhi tử của ta mà ngay cả một nữ nhân cũng không đánh lại, quả thực chính là yếu kém.”
Lý Lộ bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Yếu kém thì yếu kém, cũng tốt hơn là vô dụng.”
“Ngươi nói cái gì?” Tướng quân đại nhân lại trừng mắt, phẫn nộ nói.
“Không... không có gì, lão cha, ta có việc, đi trước.”
Lý Lộ thấy tình thế không ổn, vội vàng nhanh chân chạy ra ngoài, để lại tướng quân tức đến cả người run rẩy cũng không quay đầu lại nhìn một cái.
Hiện tại không chạy chính là ngốc tử, chậm một chút nữa là không chạy được...
Hậu viện Mộ Trạch, Lý Lộ vốn muốn tìm Mộ Như Nguyệt, lại nghe nói hiện tại Mộ Như Nguyệt đang trong phòng luyện đan, chỉ đành đứng ngoài chờ.
Cho đến khi hoàng hôn buông xuống, cửa phòng đóng chặt kia mới chậm rãi mở ra...
“Lý Lộ, ngươi tới vừa đúng lúc, kêu người Thí Thiên Môn tới đây cho ta.” Mộ Như Nguyệt vừa đi ra, thấy Lý Lộ đứng đó, nhướng mày nói.
“Ha ha, chủ tử, có phải ngươi lại muốn phát đan dược gì không?” Lý Lộ sờ sờ đầu, cười cười tới gần Mộ Như Nguyệt, nhưng còn chưa tới gần đã bị đá một phát bay ra ngoài.
Dạ Vô Trần phủi phủi áo bào màu tím, xoay người ôm Mộ Như Nguyệt vào ngực, tươi cười tà mị, ánh mắt ôn nhu nhìn nàng.
Lý Lộ xoa xoa cái mông bị đau, vẻ mặt oán hận đứng lên, hắn chỉ muốn nhìn xem chủ tử luyện chế đan dược gì thôi, Quỷ Vương có cần phải phòng bị hắn như thế không?
Nghĩ đến đây, hắn chính là một bụng ủy khuất.
“Lý Lộ, ngươi còn ngốc ở đó làm gì?” Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn Lý Lộ đang còn ủy khuất, nói: “Đi gọi người Thí Thiên Môn đến đây thử đan dược ta mới luyện chế.”
Thử dược?
Lý Lộ chớp chớp mắt, chủ tử kêu bọn họ tới là để thử dược?
Nếu Lý Lộ biết đan dược này có công hiệu gì, nhất định sẽ tranh giành tới thử dược cho nàng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.