Editor: Tường An
Mộ Như Nguyệt che cánh tay lại, mỉm cười nhìn Đinh Lâm cười điên cuồng trước mặt, nhàn nhạt nói: "Không biết sư tỷ mà ngươi nói là ai? Nàng thật sự đang giúp ngươi sao? Ta không biết nàng dùng cái gì để giúp ngươi tăng thực lực, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, phương pháp đó có để lại di chứng, sinh mệnh của ngươi chỉ còn chưa đến một năm!"
"Không thể nào!" Đinh Lâm cười lạnh, "Ngươi muốn phá hủy hình tượng của sư tỷ trong lòng ta sao? Ta đã hỏi nàng rồi, nàng cam đoan tuyệt đối sẽ không có di chứng gì, hoặc là ngươi ghen ghét thực lực của ta cho nên mới cố ý nói như vậy làm ta thương tâm?"
Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Có phải gần đây vào ban đêm ngươi thường cảm thấy ngực đau đớn? Chân tay vô lực? Lòng bàn chân bắt đầu biến xanh?"
Sắc mặt Đinh Lâm lập tức tái nhợt, kinh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt: "Ngươi... làm sao ngươi biết?"
Ánh mắt lạnh băng của Mộ Như Nguyệt nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt của Đinh Lâm.
"Bởi vì... đó chính là di chứng khi ngươi dùng đan dược..."
Đinh Lâm lui về phía sau vài bước, lắc đầu liên tục, rõ ràng Tiêu Vũ sư tỷ đã cam đoan không có di chứng? Vậy tại sao bệnh trạng của mình lại đúng như lời Mộ Như Nguyệt nói?
Tại sao sư tỷ phải lừa gạt mình?
Trái tim Đinh Lâm run lên, đột nhiên phát điên rống to với Mộ Như Nguyệt: "Ngươi gạt ta, đúng vậy, nhất định là ngươi gạt ta! Tuổi thọ của ta sao có thể chỉ còn một năm chứ?"
Nỗi sợ hãi vô tận làm Đinh Lâm mất đi lý trí, hai mắt đỏ bừng gào thét.
Tựa như làm như vậy nàng mới có thể quên đi những lời Mộ Như Nguyệt vừa nói...
"Này... xảy ra chuyện gì?"
Mọi người kinh ngạc nhìn Đinh Lâm, không rõ tại sao nàng đột nhiên mất đi lý trí, chỉ biết công kích kẻ địch trước mặt...
Phanh!
Mộ Như Nguyệt lui lại vài bước, máu tươi từ vai trái chảy xuống, sắc mặt nàng ngưng trọng, lạnh lùng nhìn nữ tử điên cuồng phía trước.
Mặc dù nàng ta dùng ngoại lực cưỡng chế tăng thực lực, nhưng giữa đỉnh thần tướng và thần tướng trung cấp vẫn có chênh lệch rất lớn...
Cứ tiếp tục như vậy tuyệt đối không được!
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt trầm xuống, thấy Đinh Lâm lại công kích tới, nàng nhanh nhẹn tránh né, sau đó sau lưng nàng xuất hiện một thanh cự kiếm, lập tức chém xuống.
Oanh!
Chỉ trong nháy mắt, lôi đài đã bị chém thành hai nửa, chấn động mãnh liệt khiến mặt đất rung lên.
Mà lôi đài không chịu nổi công kích như thế, oanh một tiếng biến thành đống đổ nát.
Mọi người đều ngây ngẩn kinh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt.
Nữ nhân này lại có thể phát ra công kích cường đại như thế! Thực lực của nàng thật sự chỉ là thần tướng trung cấp sao?
"Mộ Như Nguyệt, ngươi chết đi cho ta!"
Đinh Lâm ho khan hai tiếng, bò từ đống đổ nát ra, bất chấp tất cả xông về phía Mộ Như Nguyệt, sát khí nồng đậm...
Phụt!
Khí thế ập tới làm Mộ Như Nguyệt lui về phía sau mấy bước, phun một ngụm máu tươi như hoa hồng nở rộ trên mặt đất...
"Nguyệt Nhi!"
Đám người Lisa đứng phía dưới không thể dời mắt, trong lòng run lên, nhịn không được lo lắng hô lên...
Đúng lúc này, trên người Mộ Như Nguyệt bộc phát khí thế cường hãn, bức Đinh Lâm lui lại vài bước.
"Đột phá?" Lisa ngây ngẩn nói