Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 1080: Kết thúc, bắt đầu (7)




"Lâm công tử", Hỏa phượng nhịn cười, ánh mắt quan tâm nói, "Ngươi chảy máu mũi..."
"A?"
Lâm Như Toa nhảy dựng, sờ soạng mũi mình, vừa đưa tay ra đã thấy đầy máu tươi, hắn xấu hổ nói: "Bị ngã, ha ha, Hỏa phượng cô nương không cần lo lắng, ta không sao."
"Phụt!"
Hỏa phượng rốt cuộc nhịn không được bật cười, nàng che miệng cười duyên nói: "Công tử ngã thật lợi hại, có thể làm một cường giả thần giai ngã chảy máu mũi."
Sắc mặt Lâm Như Toa càng thêm xấu hổ, tay cũng không biết đặt ở đâu, khuôn mặt đỏ bừng cúi gằm xuống không dám nhìn Hỏa phượng cái nào.
"Hỏa phượng, đùa đủ chưa?" Mộ Như Nguyệt nhíu mày, bất đắc dĩ nói.
Hỏa phượng nghịch ngợm le lưỡi, chậm rãi đi qua chỗ Mộ Như Nguyệt: "Chủ nhân, ta thấy hắn thú vị cho nên đùa giỡn một chút, không ngờ hắn thuần khiết như vậy."
"Cửa thần giới đã mở, chúng ta đi thôi."
Mộ Như Nguyệt không nói thêm gì nữa, quay đầu nhìn nam nhân bên cạnh.
Nam nhân nở nụ cười tà mị, ôm chặt nàng vào lòng, hai thân ảnh bỗng hóa thành hai tia sáng nhảy lên không trung.
Hỏa phượng cũng không chần chừ, hóa thành một ngọn lửa đi theo sau hai người...
Lâm Như Toa rốt cuộc hồi phục tinh thần, lau máu mũi, cũng đi theo biến mất khỏi nơi này...
Đại lục Thần.
Trong một khu rừng nhỏ, mấy tia sáng liên tiếp đáp xuống, chiếu sáng cả cánh rừng....
"Rốt cuộc đã đến đại lục Thần."
Khóe môi Mộ Như Nguyệt khẽ nhếch, ánh mắt dịu dàng nhìn nam tử bên cạnh: "Vô Trần, kế tiếp chúng ta nên đi đâu?"
Dạ Vô Trần mỉm cười tà khí, ôn nhu nói: "Tạm thời còn chưa có tính toán."
Đây là lần đầu tiên bọn họ đến đây, còn chưa hiểu biết rõ nơi này cho nên chưa thể tính toán chính xác được...
"Các ngươi không có chỗ để đi sao?"
Phía sau, hai mắt Lâm Như Toa sáng lên, sờ sờ đầu nói: "Không biết các ngươi có muốn đi cùng ta không?"
"Ân?" Mộ Như Nguyệt nhướng mày, quay đầu nhìn Lâm Như Toa, "Đi cùng ngươi?"
"Là thế này", Lâm Như Toa liếc mắt nhìn Hỏa phượng một cái rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt, nói với Mộ Như Nguyệt, "Lần này ta vội vàng trở về Thần giới là vì nghe nói trên Thần sơn xuất hiện một trứng ma thú cấp bậc thần vương, nếu có thể khế ước với trứng ma thú kia thì nhất định có thể nâng cao thực lực, không biết các ngươi có hứng thú hay không?"
"Thần vương?" Mộ Như Nguyệt quay đầu nhìn về phía hỏa phượng.
Hỏa phượng trầm ngâm một chút, nói: "Trên thần giai còn có cảnh giới cao hơn là thần tướng, thần vương, thần hoàng, thần tôn, trong đó lại chia làm sơ, trung và cao cấp... Chủ nhân, không biết ta đã nói với ngươi chưa, trong Thần giới không phải ai cũng là thần, mặc dù là thần cũng là từ võ giả cấp bậc nhỏ tu luyện thành, có điều, thần đi lại khắp nơi, ở đâu cũng có thể gặp được!"
Mộ Như Nguyệt trầm mặc, đáy mắt xẹt qua một tia sáng: "Vậy thực lực của ngươi thế nào?"
Hỏa phượng cười ha hả: "Từ khi khế ước với đan thư, thực lực của ta đã khôi phục được một phần, hiện tại đang là cảnh giới thần vương..."
Bởi vì hai người nói chuyện thông qua linh hồn cho nên Lâm Như Toa căn bản không biết bọn họ đang nói cái gì...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.