Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 381: Đặc vệ




Thanh niên trẻ tuổi của Cục bảo vệ đứng bên cạnh bất giác co rút đồng tử. Dĩ nhiên anh ta hiểu rõ, sức ăn của người luyện võ lớn. Người có thực lực càng mạnh thì sức ăn càng nhiều. Tên trước mặt ăn nhiều như vậy mà hình như chưa có ý định dừng lại.

- Chủ nhiệm...Bác sĩ Giang này rất mạnh.. Tuy chúng tôi đã điều tra rồi, nhưng có một khoảng thời gian của cậu ấy chúng ta không thể nào điều tra được bất kỳ tư liệu gì, ngài nên cẩn thận một chút...

Thanh niên trẻ tuổi vừa lái xe, vừa nhìn thoáng Trưởng phòng Dương qua gương chiếu hậu, như lơ đãng nói.

Trưởng phòng Dương hơi sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn thanh niên trẻ tuổi trước mặt... Trước nay người của Cục bảo vệ rất ít khi nói gì liên can đến chuyện của ông, trừ phi là những chuyện quan trọng liên quan đến vấn đề oan toàn. Nghĩ đến đây, trước mắt Trưởng phòng Dương hiện ra gương mặt trẻ tuổi với nụ cười nhạt kia. Ông nghĩ thế nào cũng chẳng thể nghĩ ra hắn có chỗ nào có thể uy hiếp được mình. Có điều người của Cục bảo vệ nói vậy dĩ nhiên cũng có đạo lý.

Có điều, sau khi ông suy nghĩ một chút, cũng cười nói:

- Sao, Tiểu Thang... Cậu không tự tin bảo vệ được tôi à? 

- Đối mặt với hắn, tôi không tự tin...

Thanh niên trẻ tuổi tên Tiểu Thang này sắc mặt ngưng trọng lắc đầu, sau đó lại trầm giọng nói:

- Chủ nhiệm, nếu cần, tôi sẽ báo cáo với cấp trên điều đặc vệ đến tạm thời thay công việc của tôi.

- Đặc vệ?

Vẻ mặt Trưởng phòng Dương nhẹ nhàng biến đổi, lúc này vẻ mặt ông trở nên nghiêm túc, nhìn Tiểu Thang nói:

- Bác sĩ Giang lợi hại đến thế sao?

- Đúng... Nếu bác sĩ Giang này thật sự có ý định gì, có lẽ tôi và Hồ Dương đều không phải đối thủ của hắn...

Tiểu Thang trầm giọng gật đầu nói:

- Cho nên, tôi cảm thấy tốt nhất nên xin điêu đặc vệ đến.

Trưởng phòng Dương chậm rãi cúi đầu, Tiểu Thang này được Cục bảo vệ điêu xuống ở bên cạnh ông được hai ba năm. Dĩ nhiên ông hiểu rõ năng lực của đối phương. Nhưng vì vị bác sĩ Giang này mà điều động đặc vệ đến thì động tĩnh cũng lớn quá.

Nên biết đặc vệ thường là một tổ nhỏ bảy người, và cũng chỉ phục vụ cho cấp bậc như cha ông. Bên cạnh những Ủy viên cục chính trị quan trọng có thể cũng có một người, nhưng nếu như xin phép điều động một đặc vệ đến chỗ ông, cho dù chỉ trong một thời gian ngắn cũng sẽ hấp dẫn sự chú ý của người khác. Hơn nữa thủ tục tương đối rắc rối. Mà hình như chẳng cần thiết phải thế. Vị bác sĩ Giang kia có lẽ sẽ không làm gì bất lợi cho. mình.

'Trưởng phòng Dương thoáng trầm ngâm một chút rồi ngẩng đầu nhẹ nhàng lắc đầu cười nói:

- Tiểu Thang, không cần... Tôi tin tưởng bác sĩ Tiểu Giang, cũng tin tưởng cậu...

Tiểu Thang thấy Trưởng phòng Dương kiên trì như vậy cũng gật đầu, không nói gì nữa. Anh ta đã làm hết nghĩa vụ của mình, đưa ra đề nghị. Với cấp bậc của Chủ nhiệm Dương, nếu cha ông ta không phải Dương lão, mình cũng không cần đề nghị. Giờ mình đã nhắc nhở như vậy là đã xong nhiệm vụ rồi.

Có điều lúc này Trưởng phòng Dương có chút tò mò nói:

- Tiểu Thang... Vị bác sĩ Tiểu Giang này lợi hại vậy sao?

- Đúng... Tuy tôi chưa thấy anh ta ra tay, nhưng sát khí trên người anh ta rất nặng, người như vậy tôi chỉ từng gặp trong bộ đội đặc chủng dã chiến, hơn nữa... Hôm qua tôi thấy anh ta luyện một loại công phu cổ quái trong hoa viên, có thể cảm nhận được thực lực của anh ta rất mạnh...

Nói tới đây, Tiểu Thang như nhớ ra gì đó nói: 

- Hơn nữa, tôi đã cho người điều tra tư liệu của anh ta, phát hiện anh ta từng mất tích vài năm, mấy tháng trước mới đột nhiên quay về, cho nên... không thể không cẩn thận một chút...

Trưởng phòng Dương nghe Tiểu Thang nói vậy cũng chậm rãi nhíu mày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.