Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Chương 18:




Nghe cuộc đối thoại giữa nữ tử váy xanh và Xích Diễm Hổ Vương, Dương Phàm kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Mặc dù hắn không rõ cấp bậc của yêu thú trước mắt nhưng mà Dương Phàm vẫn có thể cảm nhận được được một luồng khí tức đáng sợ và tà ác của Xích Diễm Hổ Vương dù ở khoảng cách xa như vậy.
Điều này đủ để biết răng cấp bậc của Xích Diễm Hổ Vương trước mắt ít nhất cũng là yêu thú cấp ba.
Bởi vì Dương Phàm không cảm nhận được. khí tức mạnh mẽ như vậy từ yêu thú sói đen cấp. hai.
Đúng lúc này, nữ tử váy xanh vung thanh trường thương trong tay, đột nhiên một luồng thương mang sắc bén bản thẳng về phía Xích Diễm Hổ Vương.
Thấy vậy, Xích Diễm Hổ Vương cười ha hả:
“Nhóc con, chỉ có chút bản lĩnh như vậy mà muốn lấy Cửu Tinh Ngọc Liên à?”
“Có phải ngươi không thèm coi bản vương ra gì không?”
Vừa dứt lời, Xích Diễm Hổ Vương đột nhiên gầm lên giận giữ, một lưồng sóng âm mạnh mế công kích va chạm trực tiếp vào thương mang của nữ tử váy xanh.
Âm ầm ầm..
Một tiếng nổ vang lên trong không trung, một đám mây hình nấm bao phủ bán kính hàng trăm trượng như thể ngày tận thế đang đến.
Nhìn thấy cảnh này, Dương Phàm đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi khô khốc, miệng khế nói:
“Kinh khủng như vậy à!”
Nữ tử váy xanh thấy đòn công kích của mình bị Xích Diễm Hổ Vương hóa giải, khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng ta lóe lên sự tức giận.
“Sau đây sẽ khiến ngươi thể nghiệm cảm giác tử vong một chút!”
Vừa dứt lời, nữ tử váy xanh liền lao thẳng về phía Xích Diễm Hổ Vương.
Trường thương trong tay nàng ta lóe lên những dao động linh lực mạnh mẽ, một loại thương ý như có như không lượn lờ quanh đầu thương.
Nhìn thấy cảnh này, nữ tử thần bí gật đầu nói:
“Nữ tử này cũng không tệ, còn nhỏ tuổi mà đã lĩnh ngộ thương ý.”
“Thực sự rất đáng quý!”
Nghe vậy, Dương Phàm cau mày nói: “Tiền bồi, thương ý là gì?”
Nữ tử thần bí giải thích: “Đại đạo tam thiên, trăm sông đổ về một biển.”
“Thế gian có vô số loại vũ khí mà mỗi loại vũ khí đều tồn tại ý nghĩa và giá trị”
“Nếu kiếm tu có đủ cơ duyên thì có thể lĩnh ngộ kiếm ý!"
“Đao tu cũng có thể lĩnh ngộ đao ý, thương tu cũng có thể lĩnh ngộ thương ý.”
“Hiện giờ ngươi đã hiểu chưa?”
Nghe vậy, Dương Phàm gật đầu nói: “Ta hiểurồi"
Đúng lúc này, cuộc chiến đấu xa xa đã bước vào tình thế gay cấn, nữ tử váy xanh vung trường kiếm giao đấu với Xích Diễm Hổ Vương không biết bao nhiêu lần.
Tất cả hoa cỏ cây cối trong bán kính năm mươi trượng đều bị san bằng, Xích Diễm Hổ Vương giận dữ gầm lên.
“Nhóc con, ngươi quấy rầy sự thanh tu của ta.
“Hôm nay ngươi vùi thân tại đây đi.”
Vừa dứt lời, Xích Diễm Hổ Vương đột nhiên phun ra lửa từ trong miệng.
Ngay lập tức, một ánh lửa xông ra, nhiệt độ xung quanh cũng nhanh chóng tăng lên, nữ tử váy xanh nhìn thấy cảnh này liền nhíu mày.
Chỉ trong một khoảnh khắc, ngọn lửa mà Xích Diễm Hổ Vương phun ra đã vây lấy nữ tử váy xanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.