Tuyết Hồ

Chương 18:




Edit + beta: Hwan
*********
Tiểu hồ ly ôm lấy thắt lưng tiểu long, nằm trong lòng hắn không muốn đứng dậy.
Tiểu long vuốt ve tóc nó, thấp giọng nói: “Không phải em còn chưa ăn cá xong sao?”
“Đúng!”Tiểu hồ ly lúc này mới nhớ tới con cá bị nó vứt bỏ ở một bên, trách không được cảm thấy đói.
Tiểu hồ ly sờ bụng, tại trong lòng tiểu long cọ xát một chút, xem xét một chút, lúc này mới không tình nguyện mà từ trong lòng hắn đứng lên, chạy nhanh lại nhặt con cá lên, sau đó lại chạy về nhào vào trong lòng tiểu long.
Tiểu long cau mày, nhìn tiểu hồ ly cầm lấy cá mở rộng miệng, chuẩn bị cắn một cái.
Tiểu long nhẫn nại, rốt cục nhìn không được, một tay đoạt lấy con cá, ném ra xa, con cá kia nhào một vòng “bịch” rơi vào trong bụi cỏ.
Tiểu hồ ly thừ người ra nhìn trong tay trống trơn, sau đó ngốc lăng nhìn tiểu long, đầu óc có chút ngừng lại, qua một hồi lâu, nó mới không rõ mà hỏi: “Sao anh ném con cá của em đi? Em còn chưa ăn hết?”
“Ô uế!”Tiểu long ngắn gọn nói.
“Ô uế?”Tiểu hồ ly càng thêm hoang mang, “Nhưng là em luôn ăn cá như thế này?”
“Đó là bởi vì từ trước kia em là hồ ly, hồ ly ăn cá sống đương nhiên không có vấn đề, nhưng mà vấn đề chính là bây giờ em là con người, nếu là con người cầm một con cá sống sờ sờ mà ăn thì có chuyện không hay xảy ra rồi.”
“Hả? Tại sao lại có chuyện?”Tiểu hồ ly không hiểu.
“Đương nhiên sẽ có chuyện, nào có con người cứ ăn sống như vậy? Sau này không cho em ăn cá như thế!”Tiểu long bá đạo nói.
“Tại sao? Anh muốn em chết đói hả?” Tiểu hồ ly bất mãn nói.
“Dù sao sau này không chuẩn em ăn cá sống như vậy!”Tiểu long hung tợn nói.
“Không ăn cá, vậy anh muốn em ăn cái gì?”Vừa nghĩ đến sau này không có cá ăn, khẩu khí của tiểu hồ ly cũng tăng vọt.
“Ngoài việc ăn cá ra, chẳng lẽ em sẽ không ăn cái khác sao?”
“Không phải không có, nhưng mà em thích ăn cá.”
Tiểu long đang muốn phát tác, nhưng liếc mắt thấy ủy khuất trong mắt tiểu hồ ly, nhất thời nhụt chí, hắn vuốt vuốt trán, ôn nhu nói: “Tốt lắm, sau này em có thể ăn cá, nhưng là phải đun sôi rồi mới ăn.”
“Em sẽ không nấu.”
“Ta nấu cho em, dù sao sẽ không chuẩn em ăn cá sống, nếu không ta sẽ không tha cho em!”Tiểu long uy hiếp nói.
Giúp ta nấu, vậy là sau này ta sẽ không cần bắt cá, nghĩ có thể là như vậy, tiểu hồ ly vội vàng gật đầu, hắc hắc, kiếm lời rồi!
“Tại sao anh không cho em ăn cá sống?”Tiểu hồ ly hỏi ra nghi vấn.
Tiểu long thở dài một hơi, nói: “Em đã là người rồi, không thể ăn giống như động vật.”
“Ồ!”Tiểu hồ ly cái hiểu cái không mà gật đầu.
“Mà — mà…”Tiểu long kéo dài thanh âm nói.
Thấy hắn nói hai chữ mà không nói tiếp, tiểu hồ ly không khỏi cảm thấy tò mò, không nhịn được hỏi: “Hơn nữa cái gì?”
Tiểu long quỷ dị mà cười, oán giận nói: “Hơn nữa em ăn cá như vậy, khiến cho miệng tanh, hại ta không muốn nói chuyện với em.”
Tiểu hồ ly sửng sốt, lập tức đỏ bừng mặt.
Tiểu long cười ha ha.
Nhìn hắn cười càn rỡ như vậy, con ngươi của tiểu hồ ly chuyển động, đột nhiên nhào tới, đem đôi môi đỏ thắm nhắm ngay mặt hắn, cười nói: “Chê miệng em tanh có phải hay không, em đây xông chết anh!”
Tiểu long cười lớn nghiêng người né tránh cái hôn của tiểu hồ ly, “Tử hồ ly này, nhanh đem miệng thối của ngươi xê ra! Bằng không ta cho ngươi đẹp mặt!”
“Em mới không sợ anh!” Tiểu hồ ly không sợ chết mà đem miệng tiếp cận khuôn mặt tiểu long.
Tiểu long cố gắng né tránh, né trái né phải, cuối cùng hắn thế nhưng lại bị tiểu hồ ly đặt ở dưới thân, vì thế làm cho tiểu hồ ly thành công tại mặt hắn hôn một cái.
Đánh lén thành công, tiểu hồ ly cười đến đắc ý, đắc ý đến quên luôn ánh mắt tiểu long chợt lé qua quang mang.
“Con hồ ly chết bầm nhà em! Thối chết, nhanh đem miệng rửa sạch cho ta!”Tiểu long ác thanh ác khí nói.
Tiểu hồ ly đáng yêu lắc đầu, “Không nên, em muốn xông chết anh!”
“Không đi có phải hay không?”Tiểu long nheo mắt lại.
Nhìn thấy hắn như vậy, tiểu hồ ly trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Không đi chính là không đi!”
Khóe miệng tiểu long lộ ra tia tà ác tiếu ý, thấy vậy lông hồ của tiểu hồ ly dựng thẳng đứng, đang muốn xoay người chạy trốn, đáng tiếc chậm một bước, bị tay tiểu long bắt được.
“Anh muốn làm gì?”Tiểu hồ ly kinh hãi.
“Không muốn làm gì, em không muốn rửa sạch, như vậy ta giúp em!”
“Không nên!”Tiểu hồ ly liều mạng giãy dụa.
Tiểu long cũng mặc kệ nó có muốn hay không, ôm lấy tiểu hồ ly đang giãy dụa không ngừng đi về phía đầm nước.
Nếu làm cho hắn tẩy miệng dùm mình, chỉ sợ tẩy rớt một tầng da, nhưng mà không thoát khỏi sự giam cầm của tiểu long, con mắt tiểu hồ ly liều mạng chuyển a chuyển, hắc! Nghĩ tới!
Ta phải biến thành hồ ly! Ta phải biến thành hồ ly! … Tiểu hồ ly trong lòng không ngừng nhớ kỹ.
Tiểu long ôm tiểu hồ ly vừa mới đi tới hồ, đột nhiên cảm thấy trên tay nhẹ đi, hắn cúi đầu nhìn, phát hiện tiểu hồ ly không biết khi nào đã biến thành hồ ly rồi, lúc này chính là hướng về phía mình cười nham nhở, sau đó xoay người nhảy dựng, hoàn toàn không có ý thức được phía trước bản thân là đầm nước trong suốt không gì sánh được.
Tiểu long nghĩ muốn ngăn lại nhưng đã không kịp rồi, chỉ nghe thấy bùm một tiếng, tiểu hồ ly đáng thương nhào mình vào trong nước, nhất thời, bọt nước văng khắp nơi.
Nhìn tiểu hồ ly ở trong nước giãy dụa, tiểu long không khỏi cười ra tiếng, cười đến nằm sấp ra sau, nước mắt cũng chảy ra rồi, cười một lúc, hắn mới nhớ đến tiểu hồ ly không biết bơi, lúc này mới vội vàng khom lưng đem nó từ trong nước vớt lên.
Đáng thương tiểu hồ ly cả người ướt đẫm, đúng tiêu chuẩn hồ rơi xuống nước.
Nhìn bộ dáng đáng thương hề hề của nó, tiểu long không nhịn được muốn cười, nhưng khi hắn nhìn thấy trong miệng tiểu hồ ly cái gì đó, tươi cười nhất thời cương trên mặt, một bộ dáng quỷ dị muốn cười nhưng cười không ra.
Cả người tiểu hồ ly ướt sũng trong miệng lại còn ngậm một thứ đang quẫy loạn– là con cá, nghĩ tới hẳn là lúc nó chúi đầu vào nước, con cá này muốn chạy, ai ngờ lại chạy vào trong miệng tiểu hồ ly, vì thế làm cho tiểu hồ ly theo tiềm thức mà cắn một cái.
Tiểu long lặng đi một chút, lập tức giơ chân kêu to: “Ta nói rồi không cho phép em lại ăn cá sống!”
Tiểu hồ ly áy náy mà hướng về phía tiểu long lắc đầu, trong mắt hiện lên tia khiếp đảm nhưng không che dấu được đắc ý, phấn chấn lắc hết nước trên người mình, sau đó nhanh chân bỏ chạy.
“Đồ con hồ ly chết bằm, buông cho con cá kia cho ta!”
U cốc yên tĩnh vang lên tiếng chửi bậy của tiểu long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.