Tuyệt Đỉnh Đan Tôn

Chương 373: Chín Viên Bạch Lộ Đan Thượng Đẳng




Sắc mặt Quách Chân đại biến, lò không ngờ luyện đan của mình cũng không chịu sự khống chế, bắt đầu chấn động, đây chính là vấn đề lớn.
- Không ngờ Chấn Tam Sơn lợi hại như vậy!
Quách Chân âm thầm cắn răng, sắc mặt càng thêm khó coi.
Mắt thấy chưởng thứ ba của Phương Lâm sắp hạ xuống, Quách Chân vội vàng ra tay, ngọn lửa màu tím dâng lên, hóa thành một vòng xoáy từng tầng bảo vệ Ngũ Nhạc đỉnh.
Ầm!
Ở dưới sự chú ý của tất cả mọi người, chưởng thứ ba ầm ầm hạ xuống, Trầm Long đỉnh của Phương Lâm thoáng cái rơi xuống trên lôi đài, khôi phục lại sự yên tĩnh.
Ở dưới hồn mạng đan hỏa bảo vệ, Ngũ Nhạc đỉnh của Quách Chân cuối cùng không có bị chưởng thứ ba ảnh hưởng.
Chỉ có điều, khóe miệng Phương Lâm vẫn thoáng cong lên, thoạt nhìn như Quách Chân dựa vào hồn mạng đan hỏa tránh thoát được chưởng thứ ba của Chấn Tam Sơn.
Nhưng Chấn Tam Sơn vẫn ảnh hưởng đến tiến trình luyện đan của Quách Chân.
Quả nhiên, tuy rằng dựa vào hồn mạng đan hỏa tránh khỏi ảnh hưởng lớn nhất, nhưng Quách Chân vẫn phát hiện ra tốc độ đan dược bên trong Ngũ Nhạc đỉnh ngưng tụ lại đã trở nên chậm hơn nhiều.
- Đáng chết! Cuối cùng vẫn là bị Chấn Tam Sơn ảnh hưởng sao?
Trong lòng Quách Chân tức giận thầm mắng, hắn cũng đã nghĩ ra đối sách.
Chỉ thấy trên hai tay của Quách Chân tràn ngập ra từng làn khí đen, cùng ngọn lửa màu tím quấn quít cùng một chỗ, chậm rãi thẩm thấu đến bên trong Ngũ Nhạc đỉnh.
- Hắn đang làm cái gì vậy?
- Khí tức thật quỷ dị!
- Không biết rõ ràng, có thể là thủ đoạn của độc đan sư!
...
Mọi người đều có phần kinh ngạc nhìn Quách Chân, trên mặt không ít người lộ ra vẻ chán ghét, từng khí đen này thẩm thấu vào bên trong lò luyện đan, nhìn lại khiến người ta ớn lạnh từng đợt.
Phương Lâm nhìn hành động của Quách Chân, ánh mắt hắn chợt nghiêm lại.
Trên mặt Quách Chân hiện ra vẻ u ám lạnh lẽo, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn, một luồng khí đen không thể điều tra từ mặt đất lan tràn về phía chỗ của Phương Lâm.
Lại ở thời điểm khí đen kia gần đến lò luyện đan của Phương Lâm, ngọn lửa màu đỏ thẫm huyễn hóa ra một cái bàn tay, trực tiếp nắm lấy khí đen kia, thiêu đốt nó hầu như không còn.
Sắc mặt Quách Chân biến đổi, hừ một tiếng.
Phương Lâm lại cười như không cười nhìn Quách Chân, người này quả nhiên rất thâm hiểm, lại còn muốn lén lút ám toán mình.
Chỉ có điều, Phương Lâm đã biết rõ ràng v độc đan sư, đã sớm có đề phòng, dựa vào thủ đoạn của Quách Chân hắn, muốn đối phó với Phương Lâm là chuyện rất nực cười.
Thời gian trôi qua từng chút một, Phương Lâm ngồi khoanh chân ở trước lò luyện đan, lặng lẽ chờ đợi đan dược cuối cùng được chăm sóc nuôi dưỡng, dù sao thi triển Chấn Tam Sơn, đan dược có thể nhanh chóng thành hình, tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Về phần Quách Chân, tiến trình luyện đan bị Chấn Tam Sơn của Phương Lâm ảnh hưởng, tuy rằng sau đó hắn lấy thủ đoạn đặc biệt của độc đan sư tới bù đắp, nhưng trên thời gian cuối cùng vẫn tụt lại sau Phương Lâm, lúc này hắn vẫn còn đang ngưng tụ đan dược.
Ở trong quá trình hai người so đấu, trên hai tòa lôi đài khắc cũng có người đề nghị khiêu chiến.
Một thiên tài Mạnh quốc lựa chọn khiêu chiến với Tô Tiểu Đồng.
Chỉ có điều, phần lớn mọi người lại quan tâm tới Phương Lâm và Quách Chân hơn, dù sao đây mới là một trận rồng tranh hổ đấu chân chính.
Về phần Triệu Thần Không, vẫn không ai đi khiêu chiến hắn, chỉ thấy hắn đứng ở trên lôi đài, thần sắc vẫn như cũ, đôi mắt hắn nhìn chăm chú vào Phương Lâm và Quách Chân, hắn vẫn chú ý tới tình hình của hai người.
Trời dần dần tối xuống, chỉ có điều không có ai trong các luyện đan sư tập trung ở trên quảng trường muốn rời đi.
Toàn bộ Hắc Đỉnh thành đèn đuốc sáng trưng, soi sáng toàn bộ quảng trường giống như ban ngày, tâm tình của mọi người vẫn không hề bị đêm tối ảnh hưởng, vẫn tăng vọt.
- Thơm quá! Là mùi đan!
- Từ chỗ của Phương Lâm truyền đến.
- Xem ra đan dược của hắn đã thành công.
...
Cách lôi đài so tài, một số người đã ngửi thấy được từng đợt mùi đan thanh đạm thoảng ra, bọn họ không khỏi kêu lên.
Chấp sự Đan Minh đứng ở trên lôi đài chịu trách nhiệm giám sát và phán xét, tất nhiên cũng ngửi thấy được, hắn có phần kinh ngạc liếc mắt nhìn Phương Lâm, từ trên phương diện mùi đan này để phán đoán, một lò Bạch Lộ đan này sợ rằng sẽ có trình độ không thấp.
Quách Chân tất nhiên cũng ngửi thấy được, sắc mặt hắn đen đến mức dọa người, trong lòng hắn đã hoàn toàn không nắm chắc, hắn chỉ có thể cố gắng hết mức tự nói với mình, không nên suy nghĩ tới chuyện khác, chuyên tâm luyện tốt đan dược của mình là được.
Nhưng chuyện này liên quan đến thắng bại và mặt mũi, Quách Chân làm sao có thể không nghĩ tới được?
Càng không muốn nghĩ, trong lòng hắn lại càng nghĩ tới, nhưng hắn cũng đã đi đến giai đoạn chăm sóc nuôi dưỡng đan dược, không có cách nào làm thêm được cái gì, chỉ nghe theo theo mệnh trời.
Phương Lâm đứng dậy, liếc mắt nhìn qua Quách Chân đối diện đang giống như con kiến trên chảo nóng, hắn mỉm cười, lập tức thu hồi ngọn lửa.
Một lát sau, ở dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Phương Lâm nhấc nắp lò luyện đan ra.
Ở trong nháy mắt khi nắp lò luyện đan được mở ra, một làn khói trắng bay lên, mùi đan càng thêm nồng đậm xông vào mũi khiến người ta không nhịn được, hít sâu vài cái.
Đợi đến khi khói trắng tan hết, Phương Lâm liếc măt nhìn về phía bên trong lò luyện đan, nụ cười trên mặt hắn càng thêm rõ ràng.
- Chấp sự, đan dược của ta đã hoàn thành.
Phương Lâm nói với chấp sự Đan Minh này.
Chấp sự Đan Minh nghe vậy, lập tức đi tới, thò đầu nhìn về phía bên trong lò luyện đan, chỉ thấy chín viên đan dược màu trắng no đủ lẳng lặng nằm ở dưới đáy của lò luyện đan, mỗi một viên đều có hình dạng no đủ, ánh sáng màu tràn ra, chỉ như vậy cũng có thể thấy được phẩm chất của chúng không tệ.
- Được!
Chấp sự Đan Minh không nhịn được tán thưởng một tiếng, sau đó hắn thận trọng lấy chín viên Bạch Lộ đan từ bên trong lò luyện đan ra.
Ở phía đối diện, Quách Chân nhìn thấy đan dược trong tay chấp sự Đan Minh, tim hắn lập tức cũng lạnh hết nửa.
Chấp sự Đan Minh cẩn thận kiểm tra phẩm chất của mỗi một viên đan dược, càng xem vẻ kinh hãi trên mặt hắn lại càng thêm rõ ràng.
Sau khi tra xét tất cả chín viên Bạch Lộ đan một lượt, chấp sự Đan Minh lại gọi hai người chấp sự khác cùng tiến lên, bọn họ lại tiến hành phân biệt tỉ mỉ một lần nữa.
Đây là chuyện vô cùng cần thiết, một người tới kiểm tra có thể sẽ có lúc nhìn nhầm, gọi nhiều người tới giám định, độ tin cậy lại đặc biệt cao hơn.
- Kết quả rốt cuộc như thế nào vậy?
- Đúng vậy, đừng dây dưa nữa.
- Ta chắc hẳn chín viên đều có thể đạt được phẩm chất trung đẳng.
- Ít nhất cũng sẽ có hai ba viên đạt được thượng đẳng mới đúng.
- Có thể là nhiều hơn nữa.
...
Trong lúc chờ đợi, Phương Lâm lại hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác lo lắng không yên nào, hắn có lòng tin tuyệt đối vào đan dược của mình, cần gì quan tâm ngươi gọi bao nhiêu người tới xem, kết quả đều giống nhau.
Nhưng đối với Quách Chân, hắn lại vô cùng lo lắng không yên, trong lòng hắn cảm thấy bất ổn, có thể nói là vô cùng gian nan.
Cuối cùng, trải qua ba chấp sự Đan Minh cẩn thận giám định, kết quả cuối cùng đã được đưa ra.
- Phương Lâm, chín viên Bạch Lộ đan đều là đạt tới phẩm chất thượng đẳng!
Chấp sự Đan Minh nhìn mọi người cao giọng nói.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đó lại vang lên tiếng kêu kinh ngạc.
- Trời ạ, chín viên Bạch Lộ đan thượng đẳng!
- Không ngờ Phương Lâm này lợi hại như vậy?
- Kết thúc kết thúc rồi! Quách Chân này thua rồi!
- Chín viên có phẩm chất thượng đẳng, hắn làm sao luyện ra được?
...
Tiếng thán phục liên tiếp vang lên. Đối với Phương Lâm, những âm thanh này là tán thưởng, mà đối với Quách Chân, những âm thanh này lại giống như bùa đòi mạng vậy, khiến cho hắn gần như suy sụp.
Lúc này, ngọn lửa ở Ngũ Nhạc đỉnh của Quách Chân đã tắt, đồng thời cũng có mùi đan từ bên trong lò luyện đan tràn ngập ra.
Bạch Lộ đan của Quách Chân cũng đã được luyện xong, nhưng vẻ mặt của hắn lại là so với khóc còn khó hơn nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.