Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 92: Thoát ly Học Viện (Thượng)





Lúc trước trong Địa Linh Sơn, khi Cơ Động gặp phải gã Hỏa Hệ Ma Sư phát ra Tất Sát Kỹ công kích, chính là nhờ vào khí tức của Tất Sát Kỹ do đối phương phát ra, dẫn động ý chí của hai đại quân vương, do đó mới làm xuất hiện hư ảnh của Ám Viêm Ma Vương, nháy mắt phá tan Tất Sát Kỹ của đối phương. Cái này là còn do thực lực của Cơ Động còn chưa đủ, nếu như tu vi của hắn có thể lớn hơn một chút nữa, thậm chí còn có thể đạt đến tình trạng miễn dịch toàn bộ Hỏa thuộc tính.
Bởi vậy, hiện tại sau khi sử dụng ra Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, ma lực của Cơ Động đã hoàn toàn cạn kiệt, nếu không phải do hắn có được Chu Tước Nội Giáp bảo hộ cùng với thân thể đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể, chỉ sợ lúc ấy ở trong vũ hội đã vì ma lực cạn kiệt mà hôn mê mất.
Hiện tại hắn có muốn chạy đi cũng không được nữa, tình huống thân thể căn bản không cho phép hắn rời đi. Mà ngay cả Phất Thụy cũng không biết, Cơ Động đã cạn kiệt sức lực đến mức độ như thế.
Khẽ cắn răng một cái, Cơ Động xoay người bò dậy, chung quanh đã hoàn toàn tối đen. Nơi Phất Thụy quăng hắn xuống là một mảnh rừng cây um tùm. Bộ quần áo vốn rách nát đến không chịu nổi đã bị bụi cây cào đến mức gần như không còn gì cả. Nhưng một chút cũng không có xúc phạm đến da thịt của hắn.
Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước dựa vào Phượng vũ của mình châm cứu, đem theo mấy thứ thiên tài địa bảo mà đâm sâu vào trong da thịt của Cơ Động. Cái gọi là Chu Tước Nội Giáp, kỳ thật chính là một bộ phận của làn da hắn, hoặc nói chính xác hơn là năng lượng ẩn chứa dưới lớp da, công hiệu lớn nhất của nó chính là, sẽ cùng với thực lực của Cơ Động càng ngày càng tăng cũng sẽ thể hiện càng ngày càng rõ ràng ra hơn. Nếu không phải bộ Chu Tước Nội Giáp này cực kỳ thần diệu, Liệt Diễm lại thế nào mà Bánh ít đi, bánh quy lại, để cho Cơ Động đem cho lại Chu Tước một hạt Bản mạng Hồng Liên cơ chứ?

Rốp— Một khối Hỏa Hệ Tam giai Tinh Hạch trong tay Cơ Động lại biến thành bột phấn. Sau khi hấp thu xong ma lực của khỏa Tinh Hạch này, một gã ma sư bình thường hẳn đã choáng đầy ma lực, thế nhưng Cơ Động lại chỉ thoáng khôi phục tinh thần lại một chút mà thôi. Cực hạn song hỏa của hắn khác với lại lửa thông thường, những Hỏa nguyên tố thông thường, sau khi trải qua tinh lọc và áp súc lại, biến thành Cực Hạn Song Hỏa cũng chỉ còn lại một phần rất nhỏ mà thôi. Đừng nói là Tam giai Tinh Hạch, cho dù là hai khối Tứ giai Tinh Hạch cũng chỉ có thể miễn cưỡng bổ sung lại một phần ma lực của hắn mà thôi.
Cơ Động biết rõ nơi này cũng không thể ở lâu, kẻ bị giết chính là người thừa kế ngai vàng của Trung Thổ Đế Quốc, một khi bị bắt lại, chỉ sợ đền mạng cũng đã là nhẹ nhất rồi. Nhất định phải mau chóng rời khỏi nơi này, hơn nữa cần phải cấp tốc khôi phục lại ma lực và thể lực nữa. Cơ Động nhanh chóng bước nhanh vào khu vực rừng rậm, dùng hết khả năng đi càng sâu càng tốt, mãi khi đến một khu vực vô cùng rậm rạp, mới dừng lại nghỉ ngơi một chút.
Không gian lúc này tối đen hơn lúc nãy rất nhiều, Cơ Động khoanh chân ngồi xuống cạnh một lùm cây rậm rạp, hai tay phân biệt nắm hai khỏa Hỏa Hệ Tứ giai Tinh Hạch. May mắn lần trước khi sơ khảo trong Địa Linh Sơn thu hoạch được không ít Tinh hạch, hiện tại mới có chỗ dùng đến. Lúc này không phải là lúc quan tâm đến chuyện xa xỉ, hắn nhất thiết phải mau chóng khôi phục lại.
Ý chí đắm chìm trong ma lực, Cơ Động tiến hành kêu gọi các Hỏa nguyên tố trong không trung, đồng thời cũng nhanh chóng hấp thu ma lực trong hai quả Tứ Giai Tinh Hạch, tận hết khả năng để gia tăng tốc độ khôi phục ma lực của mình.
o0o
Trung Nguyên thành, hoàng cung.
Xoảng— Tách trà trong tay rơi xuống, vỡ thành nhiều mảnh.
Một lão giả mặc trường bào màu vàng kim, thân thể cao ráo, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi. Bộ trường bào màu vàng kim trên người lão giả này cực kỳ tinh xảo, trước ngực là biểu tượng của Kỷ Thổ Hệ, một con cá voi ba mắt, Thiên Ất. Sau lưng thì thêu biểu tượng của Mậu Thổ Hệ, một con chim màu bạc, Thiên Không. Đầu đội một cái vương miện thất bảo màu tím sẫm. Đúng là đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc, Cơ Vân Lộc.
- Không có khả năng, chuyện này quyết không có khả năng. Trong Âm Dương Học Đường, ngoại trừ Lôi Đế Phất Thụy ra, còn có ai có thể thắng được tôn nhi Dật Phong cơ chứ? Cho dù là Phất Thụy ra tay, cũng không có khả năng một kích tất sát hắn. Mậu Thổ Hệ mạnh nhất chính là phòng ngự cực mạnh. Ta không tin, tuyệt đối không tin.
Bình thường Cơ Vân Lộc gây cho người khác cả giác là thâm trầm mà ôn hòa, thế nhưng tại thời khắc này, tâm trí của vị đệ nhất đế vương của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đã hoàn toàn rối loạn. Nguyên nhân là do đứa cháu nội trực hệ truyền thừa huyết mạch của hắn đã bị người khác giết chết. Hơn nữa, ngay cả một chút thi thể cũng không có lưu lại, đã biến thành một đống tro tàn, hắn như thế nào có thể bình tĩnh được cơ chứ?
- Xin bệ hạ hãy nén bi thương, người chết rồi không có khả năng sống lại. Điều quan trọng nhất hiện tại là sớm điều tra ra chân tướng, còn có tìm ra hung thủ, vì Hoàng tôn điện hạ mà báo thù. Bất quá, chuyện này có liên quan đến Âm Dương Học Đường của Thiên Can Học Viện, bệ hạ xử lý chuyện này nhất định cần phải cẩn thận.
Trong tẩm cung hiện tại còn có một gã trung niên nhân, khoảng hơn năm mươi tuổi, mặc một bộ trường bào cũng màu vàng kim. Màu vàng kim, chính là tượng trưng cho sự tôn quý nhất trong Trung Thổ Đế Quốc, chỉ có những thành viên trong Hoàng tộc mới có đặc quyền mặc.
Sắc mặt Cơ Vân Lộc vẫn có chút tái nhợt, một tia quang mang dữ tợn hiện lên từ trong đáy mắt:
- Lê Mệnh, ngươi tra xét chuyện này cho ta. Bất luận là ngươi sử dụng thủ đoạn gì, cũng nhất định phải đem hung thủ về đây. Hiện tại ta sẽ thân chinh đi đến Thiên Can Học Viện, mời Tổ phụ lão nhân gia ra làm chủ cho Dật Phong.
- Vâng, Bệ hạ.
Trung niên nhân bị gọi là Lê Mệnh trả lời một tiếng, sau đó thân ảnh của hắn đã lặng yên biến mất, tốc độ cực nhanh, tựa như là một luồng lưu quang màu vàng vừa lóe lên vậy.
o0o
Náo loạn không chỉ là trong hoàng cung của Trung Thổ Đế Quốc, toàn bộ Thiên Can Học Viện lúc này cũng đã lâm vào một mảng đại loạn. Không biết là đã bao nhiêu năm nay không xảy ra tình trạng như vậy. Nếu chỉ là một gã đệ tử bình thường trong lúc khiêu chiến bất hạnh mà chết, đối với Thiên Can Học Viện mà nói không phải là chuyện đáng kể chút nào. Nhưng kẻ chết lần này lại là nhân vật số hai trong Âm Dương Học Đường, lại là cháu đích tôn duy nhất của Đương kim hoàng đế Trung Thổ Đế Quốc, người thừa kế vương vị tiếp theo, lại là cháu cố trực hệ duy nhất của Viện trưởng Thiên Can Học Viện, Cơ Minh Tuyên đại nhân.
Lúc này Cơ Minh Tuyên đang đứng trước một đống tro tàn, trong tay nắm chặt một quả Mậu Thổ Hệ Ngũ Giai Tinh Miện màu vàng, thần sắc trên mặt âm trầm bất định. Chung quanh không người nào dám đến gần hắn, bởi vì ai cũng có thể cảm giác được, lúc này vị Viện trưởng đại nhân có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Không lâu sau, xa xa ở chân trời, năm đạo quang ảnh màu sắc bất đồng đang rất nhanh bay tới, bay cách một quãng xa phía trước chính là Lôi Đế Phất Thụy cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long của hắn.
Mãi cho đến khi bọn họ bay vào khu vực của Thiên Can Học Viện, Cơ Minh Tuyên mới chậm rãi ngẩng đầu, hào quang trong mắt không ngừng chớp lóe.
Tiếng long ngâm trầm thấp vang lên, Tử Lôi Diệu Thiên Long đầu tiên hạ xuống. Con Bát Giai Cự Long này phi hành từ tối đến giờ thủy chung cũng không có ai phía sau đuổi theo kịp cả.
Một lát sau có thêm bốn đạo hào quang đáp xuống. Trong đó có hai con cùng là Bát Giai Cự Long, chỉ là khác biệt về mặt thuộc tính mà thôi. Hai con còn lại là hai con cự điểu hình dạng không giống nhau, chỉ là Thất Giai Ma Thú. Trên lưng bốn con cường đại ma thú này, phân biệt ngồi bốn vị Đổng sự của Thiên Can Học Viện. Trong toàn bộ Thiên Can Học Viện, cũng chỉ có bốn vị Đổng sự này là có ma thú đồng bọn có khả năng phi hành. Một trong số đó, chính là người có được Bát Giai Hỏa Hệ Cự Long, Chúc Dung.
- Tiểu tử khốn kiếp, ngươi chạy đi đâu? Cơ Động đâu rồi? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Chúc Dung từ trên lưng Hỏa Long nhảy xuống, lập tức lắc mình đến trước mặt Phất Thụy, bộ mặt giận dữ hỏi lớn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.