Tửu Thần (Âm Dương Miện)

Chương 82: Bố cáo Liên nghị Vũ hội (Thượng)





Cơ Động có chút buồn cười nói:
- Vậy sao ngươi không đi hỏi Phất Thụy sư huynh?
- Chuyện này…
Cơ Dạ Thương cười khổ:
- Ta cũng muốn như vậy lắm, nhưng lá gan của ta không cho phép a! Danh hiệu Lôi Đế của Phất Thụy lão đại cũng không phải nói suông được. Hắn ghét nhất là bị người khác quấy rầy. Ta tự nhiên cũng không tự chuốc lấy phiền toái. Đến giờ ta vẫn còn nhớ rõ, lúc trước Phất Thụy lão đại từng nói Thổ Hệ chúng ta da dày, đánh rất đã tay, không khác gì đánh bao cát cả.
Nhìn bộ dáng ra vẻ đáng thương của Cơ Dạ Thương, Cơ Động không khỏi nở nụ cười nhạt. Người này tuy rằng trước kia từng ra vẻ kiêu ngạo trước mặt hắn, bất quá hiện tại xem ra, hắn cũng có tư cách mà kiêu ngạo. Gia nhập vào Âm Dương Học Đường càng lâu, Cơ Động càng hiểu rõ hơn nơi này ẩn chứa thực lực cường đại đến thế nào. Cơ Dạ Thương có thể xếp vị trí thứ mười trong Âm Dương Học Đường, cũng không phải do may mắn mà đạt được. Cơ Động nhìn ra được, hắn muốn thân cận với mình, chính là bởi vì khả năng pha chế rượu của mình. Hiển nhiên, hắn cũng là người rất thích rượu.
- Ta và Phất Thụy sư huynh có thể xem là không phân biệt được thắng bại.

Cơ Động mỉm cười nói.
Cơ Dạ Thương ra vẻ suy nghĩ nói:
- Hoàn hảo, hoàn hảo. Bất quá, ta thật sự là thấy kỳ quái. Ngươi mới mười bốn, mười lăm tuổi, làm sao lại có được kỹ năng pha chế rượu thần kỳ đến như vậy. Ta nghe Phó hội trưởng Trần Tiêu nói, ở phương diện pha chế rượu, ngươi không chỉ có thủ pháp thần kỳ, hơn nữa kiến thức về rượu của ngươi, cho dù là các Điều Tửu Sư vùi đầu vào nghiên cứu vài chục năm cũng chưa chắc có thể so sánh được. Nếu không mà nói, ngươi cũng không cách nào khống chế được hương vị rượu hoàn mỹ đến như vậy.
Cơ Động mỉm cười:
- Không, hắn nói sai rồi. Điều Tửu Sư nếu luôn luôn nghĩ đến việc khống chế hương vị của rượu, như vậy, cho dù là tốt đến đâu đi nữa, cũng chỉ là điều chế một cách máy móc mà thôi. Chỉ khi nào ngươi đem tất cả tình cảm của mình dung nhập vào trong đó, để cho rượu mà ngươi pha chế ra thấm đẫm tình cảm của mình, lúc đó mới có thể sáng tạo ra loại Kê Vỹ Tửu của riêng ngươi. Nếu ngươi muốn trở thành một gã Điều Tửu Sư vĩ đại, hãy dùng tâm mình mà cảm nhận sự khác biệt của từng loại rượu. Chỉ cần ngươi có thể làm được điều này, sau đó tiến hành pha chế rượu, tự nhiên sẽ đạt đến một cảnh giới mới. Không phải là làm cho rượu trở thành một bộ phận của ngươi, mà là để cho chính ngươi trở thành một bộ phận của rượu. Về phần thủ pháp, cái đó chẳng qua chỉ là mấy cái kỹ xảo mà thôi. Lúc ngươi đạt đến một cảnh giới nào đó, tự nhiên sẽ nước chảy thành sông, sáng tạo ra thủ pháp thích hợp nhất với mình.
Những lời nói này của Cơ Động tuy rất đơn giản, nhưng những lời hắn nói ra đều là những tâm huyết mà hắn rút ra được từ một đời Tửu Thần ở kiếp trước. Chính nhờ vào phương thức độc đáo này của mình, hắn mới không có đi lầm vào đường vòng, năm ấy hắn mới có ba mươi tuổi, đã có thể trở thành một thế hệ Tửu Thần. Bởi vì phần cố chấp kia của Cơ Dạ Thương, Cơ Động mới nói ra những kinh nghiệm của hắn. Về phần có thể thấu hiểu được bao nhiêu, phải xem ngộ tính của Cơ Dạ Thương đến mức nào.
Cơ Dạ Thương kinh ngạc đứng ở nơi đó, cũng không có tiếp tục đi theo Cơ Động. Trong đầu không ngừng suy nghĩ về những gì Cơ Động nói. Ngộ tính của hắn vốn cao hơn người, nếu không cũng không thể mới có hai mươi mấy tuổi đã có thể đứng ở vị trí thứ mười của Âm Dương Học Đường. Lúc này trong đầu hắn mơ hồ như nắm bắt được một cái gì đó trong phương diện pha chế rượu. Thần sắc trên mặt dần dần trở nên cực kỳ phấn khích.
Sử dụng lệnh bài đi vào trong Âm Dương Học Đường, Cơ Động vừa mới bước qua khỏi cửa, đã gặp được Phất Thụy.
- Tiểu sư đệ của ta! Ngươi chạy đi đâu vậy? Ta tìm ngươi suốt cả ngày hôm nay cũng không thấy.
Lôi Đế nhìn thấy Cơ Động, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.
Cơ Động bật cười nói:
- Sư huynh, ta là một người bằng xương bằng thịt, có tay có chân, ngươi còn sợ ta bị mất hay sao? Chúng ta ta chẳng phải là vừa mới trở về sao? Ta ra ngoài dạo vài vòng thôi mà. Ngươi tìm ta vội vã như vậy là có chuyện gì thế?
Phất Thụy khoát tay ôm bả vai Cơ Động, kéo hắn đi về phía trong:
- Cũng không phải là ta muốn tìm ngươi, là sư phụ tìm ngươi. Lần này sư phụ đối với ngươi là cực kỳ hài lòng đó! Không chỉ là chuyện sơ khảo, hơn nữa còn chuyện ngày hôm qua ngươi dám chống đối sư mẫu nữa. Không biết sư phụ nghe ai nói lại, lão nhân gia ông đã hưng phấn suốt cả ngày hôm nay đó. Đắc ý vô cùng. Vừa mới sáng bảnh mắt sư phụ đã kêu ta đi kiếm gã đồ đệ bảo bối này. Lão nhân gia từ trước đến giờ chưa từng xưng hô với ta như vậy a.
Cơ Động cười khổ nói:
- Xem ra, quan hệ giữa sư phụ và sư mẫu rất vi diệu a.
Phất Thụy gật gật đầu, ghé sát tai Cơ Động nói nhỏ:
- Hai lão nhân gia bọn họ yêu nhau cả đời, cũng tranh đấu với nhau cả đời. Bản thân sư phụ vốn tính tình quật cường, thế nhưng lại bị sư mẫu áp chế hơn trăm năm. Lần này ngươi lại vì sư phụ mà ra mặt chống đối sư mẫu, khiến cho ông ta hãnh diện. Ngươi nói hắn có thể không cao hứng được không?
Phất Thụy dẫn theo Cơ Động đi đến tầng thứ năm của Âm Dương Học Đường. Bản thân Cơ Động cũng chưa có quyền hạn để đi đến nơi này, về phần tầng thứ sáu sâu nhất, nơi đó Phất Thụy cũng không thể tùy tiện đi vào, càng không thể dẫn người khác đi vào. Hắn để Cơ Động đứng chờ ở tầng năm, một mình đi thông báo cho Chúc Dung.
Một lát sau, Phất Thụy và Chúc Dung đã trở lại. Làm cho Cơ Động kinh ngạc chính là, không chỉ có hai người bọn họ, ngay cả Thái Ất Âm Chiêu Dung, mặc một bộ cung trang màu lam cực kỳ sạch sẽ, hoa lệ, cũng đi chung với hai người.
Cách ăn mặc hôm nay của Âm Chiêu Dung cũng không khác gì ngày hôm qua, trong tay vẫn cầm theo một cây quyền trượng nặng không biết bao nhiêu kia. Chỉ có điều thần sắc hôm nay lại biến hóa rất nhiều, vẻ mặt rất không cam lòng, thậm chí còn mang theo vài phần phẫn uất nữa.
So sánh với Âm Chiêu Dung, Chúc Dung lại hoàn toàn ngược lại, ngẩng đầu ưỡn ngực mà bước đi. Nếu nói hắn vênh váo tự đắc cũng không đầy đủ, bộ dáng và sắc mặt đắc ý, vui vẻ kia, nếu nói hắn là một vị tướng quân vừa thắng trận trở về cũng không ai dám cãi.
Nhìn thấy hai vợ chồng già này, Cơ Động không khỏi có chút buồn cười. Theo như hắn đánh giá, sư phụ và sư mẫu này hành động, tác phong giống y như hai đứa con nít vậy. Nhưng hắn cũng hiểu rất rõ, cái này tuyệt đối không có nghĩa là hai vợ chồng Chúc Dung tình cảm không tốt. Càng ngược lại, tranh đấu cãi cọ với nhau suốt cả trăm năm, phần tình cảm trong đó mấy ai có thể so sánh được?
- Sư phụ, sư mẫu.
Cơ Động tiến lên mấy bước hành lễ.
Chúc Dung ha ha cười, tiến lên vài bước đưa tay vỗ nhẹ lên bả vai Cơ Động, đắc ý nói:

- Có nghe rõ không, lão thái bà. Đồ đệ bảo bối của ta gọi ta là sư phụ, gọi ngươi là sư mẫu đó. Về phương diện tu luyện, ngươi tu luyện trước ta mấy năm, thực lực quả thực mạnh hơn ta một chút. Bất quá, về phương diện lựa chọn đồ đệ, ngươi kém ta xa a. Ngươi lợi hại thì sao chứ? Năng lực của ngươi cũng không có ai có thể truyền thừa xuống. Chỉ cần thêm vài năm nữa, chờ hai đồ đệ ngoan này của ta trưởng thành hơn một tí, khắp thiên hạ ai mà chẳng biết Chúc Dung ta có hai đồ đệ tuyệt thế cơ chứ?
Âm Chiêu Dung bĩu môi:
- Nhìn xem sắc mặt vênh váo của ngươi kìa, sống hơn trăm tuổi rồi, ngươi cũng không biết cái gì gọi là khiêm tốn à? Tiểu Động Động là do ngươi dạy hay sao? Hắn tổng cộng đến Học Viện được mấy ngày rồi? Ta cũng chưa từng nghe nói qua ngươi dạy hắn cái ma kỹ hay phương pháp tu luyện gì a. Bản thân hắn là Thiên tài thôi. Về phần danh phận sư phụ này của ngươi, chẳng phải do ngươi vội vội vàng vàng chạy lại giành lấy, nhận người ta làm đồ đệ mà có hay sao? Đừng có tự mình thiếp vàng lên mặt mình nữa. Cái này là do ta lúc đó không có ở trong Học Viện thôi, nếu không, làm sao đến phiên ngươi cơ chứ? Đừng quên, Tiểu Động Động chính là Bính Đinh Song Hỏa Hệ a.
Chúc Dung cả giận nói:
- Ngươi nói bậy bạ gì đó. Ta chỉ là chưa kịp truyền thụ mà thôi. Lần này hắn hoàn thành sơ khảo trở về, ta đã chuẩn bị dốc hết tất cả kỹ năng của ta mà truyền thụ rồi. Ngươi dám nói kỹ năng của ta không tốt sao? Cái này là do chính sư phụ của ta, là ca ca của ngươi dạy ta đó.
Âm Chiêu Dung đi đến phía bên kia của Cơ Động:
- Lão đầu tử chết tiệt, ngươi dạy Tiểu Động Động chỉ tổ làm hỏng mất đệ tử giỏi mà thôi. Siêu Tất Sát Kỹ ngươi có được mấy cái đây? Còn đòi dạy đệ tử nữa sao? Tiểu Động Động như một khối ngọc chưa rèn giũa, vào đến tay ngươi chỉ sợ sẽ bị ngươi làm cho vỡ nát mất thôi. Tiểu Động Động, bây giờ vẫn còn kịp, bỏ lão ấy, bái ta làm sư phụ đi. Không đến mười năm, ta sẽ huấn luyện ngươi, giúp ngươi vượt qua Tiểu Thụy Thụy, ngươi thấy sao?
Nhìn hai vợ chồng Chúc Dung, Cơ Động không khỏi một trận không nói nên lời, hắn thật sự không biết phải trả lời thế nào. Nhưng mà, cảnh hai vợ chồng Chúc Dung cãi nhau như vậy, lại khiến cho trong lòng hắn dâng lên một cảm giác ấm áp dạt dào. Không khỏi nghĩ đến, nếu như có một ngày nào đó, mình cũng có thể cùng với Liệt Diễm giống như vậy, lúc đó cho dù phải chết ngay hắn cũng không tiếc nuối.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.